Trung Quốc, đất nước thi hành nhiều án tử hình nhất trên thế giới tuyên bố sẽ thay đổi hình thức thi hành án. Thay vì dùng đạn như hiện nay, họ sẽ dùng thuốc độc.
Theo quyền chủ tịch tòa án tối cao, Jiang Xinchang thì việc dùng thuốc độc này được cho là nhân đạo hơn. Mũi tiêm chứa độc tố sẽ thay thế cho cách tử hình bằng súng đạn hiện nay.
Sau năm 1949, bắt đầu chế độ cộng sản ở Trung Quốc, án tử hình được thi hành ở các sân vận động trước sự chứng kiến của đông đảo mọi người. Ngày nay, án tử hình được thi hành một cách kín đáo hơn và thường là ngay sau khi xử án. Ông Jiang Xinchang cũng cho biết, hiện nay một nửa trong số 404 tòa án đã đồng ý về việc thay đổi cách thức tử hình từ đạn sang thuốc độc. Nều thành công, phương pháp này sẽ được áp dụng ra toàn Trung Quốc.
Tổ chức Ân xá Quốc tế (Amnesty International) tỏ ý không bằng lòng về việc này. Họ mong muốn Trung Quốc xóa bỏ án tử hình chứ không phải chỉ thay đổi hình thức thi hành án. Còn người Trung Quốc cho rằng, việc đó là quá sớm vì người Trung Quốc tin vào tác dụng của án tử hình.
- Chúng tôi không thể nói về việc ân xá hay hạn chế án tử hình vì điều đó không thực tế. Người Trung Quốc từ hàng ngàn năm nay tin vào nguyên tắc "mạng đổi mạng" - Ông chánh án tòa án tối cao Xiao Yang cho phóng viên tờ "China Daily" biết.
Trung Quốc hiện nay có 68 điều khoản có thể bị kết án tử hình trong đó có cả những tội không phải là tội hình sự. Theo Amnesty International, năm 2006 có 1010 án tử hình được thi hành ở Trung Quốc trong tổng số 1591 án tử hình thi hành trên toàn thế giới. Đây chỉ là dự đoán, theo tổ chức này thì con số chính thức mà nhà nước Trung Quốc giữ bí mật còn cao hơn nhiều.
Theo Hãng Thông tấn Ba Lan (PAP), MVH lược dịch
HÀ NỘI, Việt Nam: Trong vài năm gần đây,
nhiều tờ báo mạng đưa tin về việc Việt Nam ký Hiệp định biên giới
30/12/1999 với Trung Quốc, trong đó Việt Nam đã chịu thiệt 720 cây số
vuông đất liền và khoảng một chục ngàn cây số vuông biển, để mất cả
thác Bản Giốc, Ải Nam Quan
Mới đây là sự kiện Trung Quốc thành lập
thành phố cấp huyện Tam Sa quản lý hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa
của Việt Nam gây phẫn nộ cho người Việt trong và ngoài nước. Bất chấp
bị ngăn cấm, thanh niên, sinh viên trong nước đã tổ chức nhiều cuộc
biểu tình phản đối.
Nhà nước Việt Nam hiện nay cho rằng, những trang mạng nước ngoài đưa tin thất thiệt do thiếu thông tin hoặc cố tình làm sai lệch thông tin vì những ý đồ khác nhau.
Ngày 02/01/2008, nhân dịp tỉnh Lào Cai hoàn thành công tác phân giới cắm mốc trên thực địa với tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, ông Vũ Dũng, Thứ trưởng Ngoại giao, Chủ nhiệm Ủy ban Biên giới Quốc gia đã trả lời phỏng vấn của một số tờ báo trong nước. Trả lời câu hỏi về việc một số mạng đưa tin thất thiệt về việc Việt Nam bị mất đất, ông Vũ Dũng nói: “Gần tám thập kỷ qua, nhân dân ta dưới sự lãnh đạo của Ðảng và Bác Hồ kính yêu, đã đi qua những cuộc kháng chiến vô cùng gian khổ, chịu đựng những hy sinh, mất mát to lớn để giữ vững chủ quyền lãnh thổ của mảnh đất thân yêu này”.
| Vũ
Dũng: “nhân dân ta dưới sự lãnh đạo của Ðảng và Bác Hồ kính yêu, đã đi
qua những cuộc kháng chiến vô cùng gian khổ, chịu đựng những hy sinh,
mất mát to lớn để giữ vững chủ quyền lãnh thổ của mảnh đất thân yêu
này.” Nguồn: phapluattp.vn |
Về Hiệp ước biên giới ký kết với Trung Quốc năm 1999, ông Dũng cho biết: "Hiệp ước 30/12/1999 là kết quả của quá trình đàm phán kiên trì trong rất nhiều năm giữa Việt Nam và Trung Quốc. Hiệp ước đã phản ánh đầy đủ, hoàn chỉnh nhất đường biên giới lịch sử để lại".
Ông Vũ Dũng cũng cho rằng: “Nhà nước cần tăng cường thông tin cho báo chí, cho người dân để mọi người nắm được tình hình”. Hy vọng, sắp tới đây người dân sẽ được xem Hiệp ước biên giới 1999 và Công hàm ký kết năm 1958 như công bố của ông Vũ Dũng.
Được biết, biên giới trên đất liền Việt Nam-Trung Quốc dài khoảng 1.400 km. Hai bên thống nhất cắm khoảng 1.800 cột mốc, trong đó có 1.533 mốc chính và gần 300 mốc phụ.
Bạn đọc có thể tham khao thêm toàn bộ bài phỏng vấn trên báo Pháp luật Tp HCM hoặc Nhân Dân .
© DCVOnline
Tài sản của Mao gồm hàng triệu đô-la. Đó là tác quyền với những bài viết, thơ... bút tích của Mao. Ở Trung Quốc, Mao được coi như một ông Thánh và cho tới ngày nay, những tác phẩm của Mao vẫn tiếp tục được xuất bản và chiếm những vị trí khá quan trọng trong các tiệm sách. 30 năm sau cái chết của Mao, trên tài khoản của "người cầm lái vĩ đại" - người đã từng tiêu diệt những sở hữu cá nhân - có khoảng 17,6 triệu đô-la nằm trong các ngân hàng Trung Quốc.
Bài báo về tài sản của Mao được xuất bản mới đây trong tạp chí của Đảng mang tên "Văn hóa Thế giới" đã gây được sự quan tâm lớn trong xã hội Trung Quốc. Chính tạp chí này đã đặt ra câu hỏi về số tiền bản quyền những tác phẩm của Mao và việc ai là người sở hữu chúng.
Cũng cần phải nói thêm rằng, khi bắt đầu cuộc Cách mạng Văn hóa (1966-1976), tài sản của Mao đã vào khoảng 780.000 đô-la, đó là tiền bản quyền dịch cuốn sách đỏ "Mao Tuyển". Cuốn sách tập hợp những "lời vàng ý ngọc" của Mao này được xuất bản bằng nhiều thứ tiếng: Anh, Tây Ban Nha, Đức, Pháp, Nhật (và cả... Việt Nam - MVH). Riêng ở Trung Quốc, khoảng một tỉ ấn bản.
Theo tạp chí "Văn hóa Thế giới", số tiền mà Mao "làm ra" có sự đồng thuận của Đảng cộng sản và không cần phải chia cho ai cả, là người đứng đầu Đảng cộng sản trong thời kỳ đó Mao có toàn quyền với Trung Quốc. Giờ đây, người ta mới được biết rằng, gia đình Mao đã từ lâu quan tâm tới số tiền này.
Câu hỏi về quyền thừa kế số tiền của Mao đã được Giang Thanh đặt ra từ khi Mao đang cận kề cái chết. Lúc thì Mao hứa sẽ để lại cho Giang Thanh, lúc khác Mao lại cho rằng Giang Thanh có ý làm hại Mao và quyền thừa kế không thuộc về bà nữa.
Năm 1982, xảy ra sự kiện "Bè lũ bốn tên" Giang Thanh bị kết án tù chung thân. Năm 1991, bà vợ góa này của Mao được trả tự do vì lý do sức khỏe yếu và sau đó đã treo cổ chết trong bệnh viện. Ngày nay, những đứa con của Mao đều có thể có quyền với số tài sản này. Nhà độc tài có ít nhất là 4 đứa con với 4 bà vợ khác nhau. Nhưng đề nghị về thừa kế của các con đã bị chính Mao từ chối khi còn sống.
Tài sản thừa kế của vị lãnh tụ này bắt đầu được bàn cãi từ năm 2003 khi tái bản thêm một ấn phẩm của Mao và thêm một số tiền bản quyền nữa chảy vào tài khoản. Những người lãnh đạo Đảng CS Trung Quốc khi đó không biết có nên đánh thuế số tiền (bản quyền) đó hay không và họ cần biết ý kiến của chính quyền trong việc này. Và câu trả lời là, không cho gia đình có quyền thừa kế. Tài sản đó thuộc sở hữu nhà nước vì vậy không phải chịu thuế. Trong thời gian cầm quyền, những suy nghĩ (sáng kiến) của Mao không phải của riêng ông mà là trí tuệ của Đảng!
Theo giáo sư Roderick MacFarquhar nhà nghiên cứu về Trung Quốc, thì vấn đề lại khác. Đó là cuộc tranh cãi về lợi nhuận. Mao có một tài sản lớn nhờ Đảng cộng sản Trung Quốc. Trong thời gian Mao đứng đầu Đảng cộng sản Trung Quốc, Đảng này đã bắt dân chúng mua tác phẩm của Mao và nhờ đó Mao kiếm được khá tiền.
Nhiều người Trung Quốc không hiểu gì về việc này. Với họ, Mao không phải là người cần tiền, Mao làm cách mạng không phải vì tiền.
- Mao là nhà lãnh đạo thực sự, không giống như những người sau này. Tôi nhớ là, ông ấy đã gửi con đẻ của mình tham gia cuộc chiến tranh với Triều Tiên (1950-1953) và con ông (Mao Anying) đã hi sinh. - Nhà báo về hưu 55 tuổi, Liu Tieying nói.
Bài viết của Maria Kruczkowska đang trên GW ngày 30/12. MVH lược dịch.
Sự việc xảy ra vào trưa ngày 28/12, khi nguồn phóng xạ bị rơi mất. Trong khi đó, theo một số công nhân nguồn phóng xạ này đã bị mất từ tối hôm trước, tức ngày 27/12. Tuy nhiên, công ty này đã không cho công nhân biết và không sơ tán công nhân khỏi hiện trường.
Theo Vnexpress, khoảng 15h ngày 28/12, hàng trăm công nhân của Công ty TNHH Dịch vụ cơ khí hàng hải đang thi công giàn khoan dầu khí BOD tại cảng hạ lưu PTSC đã phát hoảng khi nghe tin nguồn phóng xạ đang sử dụng tại công trường bị thất lạc. Đến khi được sơ tán, khoảng 400-500 công nhân tại giàn khoan đã bị ảnh hưởng của chất phóng xạ hơn một giờ.
Hiện nay công an tỉnh Bà Rịa Vũng Tầu đang vào cuộc để điều tra nguyên nhân của sự cố này. Được biết, nguồn phóng xạ bị rơi là IR 192, cường độ phóng xạ 100,51 Ci. Đến ngày xảy ra sự cố, cường độ phóng xạ là 26,68 Ci. Kích thước của nguồn phóng xạ là 3mm, gắn trong thiết bị đo kiểm tra mối hàn.
Internet đã mở ra một kỷ nguyên mới trong quan hệ giữa người với người.
Đó là điều không ai có thể chối cãi được. Người ta có thể tìm kiếm mọi
thứ trên mạng, có thể mua bán, trò chuyện với nhau, nhìn thấy nhau, làm
quen, yêu nhau và cả ... ly dị.
Fot. Albert Zawada
Dịch vụ ly dị qua mạng đã không phải là quá xa lạ ở Pháp. Website: www.divorce.fr sẽ giúp các đôi muốn kết thúc cuộc sống chung của mình nhanh chóng làm được điều đó. Việc này sẽ diễn ra "nhanh chóng và thuận tiện" như lời quảng cáo trên trang web.
Chỉ cần điền vào một tờ khai có sẵn trên trang web và cung cấp số thẻ tín dụng, khách hàng sẽ được chọn lựa luật sư bào chữa do website này cung cấp. Nếu không thích luật sư này, có thể yêu cầu đổi luật sư khác mà không mất thêm bất kỳ một chi phí nào.
Những người muốn ly dị chỉ cần gặp người đại diện cho mình 2 lần. Lần thứ nhất để khách hàng chấp nhận người đại diện cho mình và lần thứ hai tại tòa. Tất cả các trao đổi khác đều thực hiện qua phone hoặc bằng mail.
Một trong số chủ nhân của trang web này cho hay, ly dị qua mạng nhanh chóng và ít tốn kém và nó phù hợp với mong muốn của nhiều người. Dịch vụ qua mạng này có giá 1999 euro, trong trường hợp đặc biệt khi khách hàng đòi hỏi nhiều hơn hay một trong hai bên không muốn li dị thì giá sẽ cao hơn chút ít. Trong khi đó, nếu không qua mạng, khách hàng sẽ phải trả khoảng 3000 euro!
Trang web này đang mở rộng hoạt động ra một số nước khác. Hiện nay đã có tại Pháp, Đức, Trung Quốc, Thổ Nhĩ Kì và gần đây nhất là Ba Lan (www.rozwod.pl).
Dịch vụ ly dị qua mạng này không làm hài lòng những luật sư bảo thủ. Chủ tịch Hội Luật sư Paris Yves Riquet ngăn cấm các thành viên của mình hợp tác với dịch vụ này. Lời kêu gọi của ông Riqueta được 13 luật sư hưởng ứng và họ từ chối làm việc cho trang web ly dị này nhưng 80 luật sư khác vẫn tiếp tục hợp tác.
"Lần đầu tiên chúng tôi đưa ra dịch vụ này, không có gì lạ khi họ muốn loại bỏ nó" - Thomas Journel bình luận. Pháp là một trong những nước "dẫn đầu" thế giới về tỉ lệ ly dị, mặc dù có ý kiến cho rằng thực tế còn cao hơn các con số thống kê vì có nhiều đôi không còn chung sống với nhau nhưng không làm thủ tục ly dị vì chi phí cho việc này quá lớn.
Trong những năm 70s, tỉ lệ li dị ở Pháp là 11% trên tổng số kết hôn, cón hiện nay là 43%. Tại các thành phố, tỉ lệ này là 50% còn ở nông thôn cứ 3 cặp kết hôn thì có một cặp ly dị. Với tỉ lệ đó, ly dị qua mạng hứa hẹn một dịch vụ béo bở.
Theo Wyborcza
1/ Cục thông tin đối ngoại nhằm đưa những thông tin cũng như những chính sách của Đảng và nhà nước Việt Nam tới đồng bào hải ngoại.
2/ Cục Phát thanh truyền hình và thông tin điện tử để quản lý và chỉ đạo toàn bộ mảng phát thanh, truyền hình và thông tin trên mạng, trong đó sẽ tăng cường kiểm soát các Blog.
3/Cục An toàn thông tin để đảm bảo mọi thông tin đưa ra chính xác. Xem xét và xử lý những cá nhân và những tờ báo đưa tin sai lệch.
Ngòai 3 bộ phận mới, bộ Thông tin Truyền thông cũng sẽ nâng cấp, kiện toàn Cục báo chí hiện nay để quản lý chặt chẽ hơn các tờ báo giấy.
Việt Nam hiện nay có 720 cơ quan báo chí và khoảng 15.000 người được cấp thẻ nhà báo nhưng chưa có một tờ báo tư nhân nào và theo khẳng định của thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng - tác giả của Nghị định số 37 về tăng cường lãnh đạo và quản lý báo chí - thì "Việt Nam kiên quyết không tư nhân hóa báo chí”.
| Báo chí Việt Nam Nguồn: vietnamswans.com |
Cũng liên quan tới sự kiện kể trên, một vài tờ báo đã vội vàng rút các bài viết mang tính "nhạy cảm” ra khỏi trang web, trong đó có VietnamNet và tờ báo này đã bị phạt 30 triệu đồng cùng với việc tổng biên tập có thể bị mất chức vì lỡ đăng bài về Hoàng Trường Sa mà chưa được sự chỉ đạo.
Về việc kiển duyệt này, tổng biên tập báo Tuổi Trẻ, - một tờ báo được cho là đi đầu trong việc chống tiêu cực xã hội và khá mạnh dạn trong việc đưa những tin tức mang tính "nhạy cảm” - đã công khai phản đối trong hội nghị tổng kết 8 năm thi hành luật báo chí diễn ra ngày 25/12/2007. Ông tổng biên tập Lê Hoàng cho biết: ''Qui định về bảo đảm quyền tự do của báo chí, Luật báo chí nêu rõ báo chí không bị kiểm duyệt trước khi in, phát sóng nhưng trên thực tế có những trường hợp phóng sự truyền hình nhiều kỳ, bài viết nhiều kỳ... vẫn bị yêu cầu dừng lại.''
Trong năm 2008, bốn cơ quan quản lý kể trên sẽ cũng phối hợp hoạt động để siết chặt hơn nữa hoạt động báo chí tại Việt Nam để mọi tờ báo phải đi đúng "lề bên phải” như khẳng định của ông bộ trưởng bộ Truyền Thông và Thông Tin Lê Doãn Hợp
Ngày hôm qua, 27/12/2007, cựu thủ tướng Pakistan Benazir Bhutto đã bị ám sát chết ngay sau khi bà kết thúc bài diễn thuyết trong một cuộc vận động tranh cử tại tỉnh Rawalpindi, Pakistan.
Theo tin tren nhật báo Dziennnik ngày 28/12, một ngày sau khi bà Bhutto bị ám sát, tổ chức khủng bố cua Bin Laden đã xác nhận rằng chính họ đã gây ra cái chết cho bà Bhutto. Mustafa Abu al-Yazid, một chỉ huy cấp cao của Al-Qaeda tại Afghanistan đã chính thức xác nhận tin này. Bà Bhutto được cho là có đường lối chính trị thân Mỹ và sẽ hợp tác chặt chẽ với Mỹ trong cuộc chiến chống khủng bố nếu như bà thắng cử.
Cái chết của bà Bhutto đã ảnh hưởng nặng nề tới chính trường Pakistan, tổng thống đương nhiện đã ra thông báo về tình trạng báo động và có nhiều khả năng sẽ có bạo động lan rộng trên toàn lãnh thổ.
Ngày hôm nay, 28/12/2007, tang lễ bà Bhutto sẽ được cử hành, bà sẽ được chôn cất bên cạnh cha bà - ông Zulfikar Ali Bhutto, thủ tướng vào đầu thập kỷ 70 và đã bị treo cổ chết năm 1979 sau một cuộc đảo chính quân sự. Bà sẽ an nghỉ tại nhà mộ của gia tộc nằm trong thành phố Garkhi Kuhuda Bakshu cách thành phố quê hương bà khoảng 5 km.
"Chúng tôi đã giết chết Bhutto" - tổ chức khủng bố Al-Qaeda đã khẳng định như vậy. Tin tức này được chính kênh truyền hính Pakistan phát đi. Trong khi đó, chính phủ Pakistan nói, họ không rõ cái chết của bà Bhutto có phải do những người liên quan tới nhóm khủng bố Al-Kaida thực hiện hay không.
Theo thông báo ngày hôm qua, con số nạn nhân của vụ ám sát này, ngoài bà cựu thủ tướng Bhutto còn có 20 nạn nhân khác, những người đứng gần bà trong buổi diễn thuyết tại Rawalpindi. Hôm nay, con số đó đang lớn dần lên. Ngay sau khi tin bà Bhutto bị ám sát chết, nhiều cuộc biểu tình phản đối đã diễn ra trên khắp Pakistan và những cuộc biểu tình này nhanh chóng biến thành những cuộc ẩu đả với lực lượng cảnh sát. Nhiều đồn cảnh sát bị những người ủng hộ bà tấn công, đốt phá. Một số nhà bank, nhà ga xe lửa, cửa hàng... cũng trở thành mục tiêu của cơn phẫn nộ của những người này.
Tại Karachi, một cảnh sát thiệt mạng. Trên toàn Pakistan, con số những người chết trong các cuộc biểu tình có thể lên tới mười vài chục người và rất nhiều người bị thương.
Benazir Bhutto sinh năm 1953 trong gia đình danh giá và sở hữu nhiều ruộng đất tại Pakistan. Bà đã 2 lần làm thủ tướng. Cùng với cha mình - người thủ tướng hiếm hoi nắm quyền do dân cử trong một cuộc bầu cử dân chủ - bà đã kêu gọi một nền dân chủ cho Pakistan và cũng như cha mình, bà đã trả giá bằng chính mạng sống.
Bà đã bị sát hại 12 ngày trước cuộc bầu cử Quốc hội được dự tính sẽ diễn ra vào ngày 8/1/2008. Cuộc bầu cử mà giới quan sát cho rằng đảng Nhân Dân Pakistan (PPP) của bà sẽ thắng lớn và bà sẽ trở thành thủ tướng Pakistan lần thứ 3.
Cũng cần nhắc lại rằng, bà Bhutto mới trở về nước sau 8 năm lưu vong. Ngay trong ngày trở về, bà Benazir Bhutto đã phải chứng kiến
một vụ tấn công đẫm máu nhằm vào những người ủng hộ đi đón mình tại thành phố
Karachi. Hai vụ đánh bom tự sát diễn ra ngay gần chiếc xe chở bà làm chết tổng
cộng 130 người và hàng trăm người khác bị thương.
Theo Dziennik 28/12/2007
Tổng thống đẹp trai của nước Pháp Nicolas Sarkozy và người bạn gái mới của mình - cựu người mẫu Carla Bruni đã đi nghỉ lễ tại Egypt. Đây là lần thứ 2 ông xuất hiện công khai trước công chúng và báo giới cùng cô người mẫu này kể từ khi li dị vợ 2 tháng trước đây..
Những bức ảnh chung giữa ông tổng thống 52 tuổi và cô cựu người mẫu Brun 39 tuổi được công bố lần đầu trên truyền thông Pháp cũng như báo chí thế giới vào ngày 17/12/2007.
Nhiều người đã cám thấy thực sự bất ngờ khi tổng thống Pháp tay trong tay cùng cô người mẫu xuất hiện sáng thứ Ba, ngày 25/12/2007 tại Lukxor bên bờ sông Nile. Trông họ rõ ràng là một đôi uyên ương đang yêu. Mặc dù đeo kính đen to, che gần hết khuôn mặt nhưng không phải vì thế mà mọi người không nhận ra họ. Cánh nhà báo kháo nhau về một chiếc nhẫn lạ trên ngón tay của bạn gái ông. Có thể tổng thống đã cầu hôn Carla Bruni!
Sarkozy và Bruni nghỉ trong khách sạn đắt tiền Old Winter Palace. Họ nghỉ trong một trong 6 apartament sang trọng của khách sạn này, giá một đêm không dưới 1100 usd.
Xung quanh khách sạn và những nơi mà tổng thống cùng bạn gái ghé thăm đều có bảo vệ nghiêm ngặt. Theo báo chí của Pháp, một người bạn của tổng thống - tỉ phú Vincent Bollore đã cho tổng thống mượn máy bay riêng.
Cũng tỉ phú này, đã cho tổng thống Pháp sử dụng chiếc du thuyền đắt tiền ngay sau khi ông Sakorzy đắc cử hồi tháng Năm.
MVH lược dịch theo PAP
TEHERAN: Tổng thống Iran, người đang được/ bị cho là một trong những kẻ ủng hộ khủng bố và tàng trữ, sản xuất vũ khí hạt nhân, nhân ngày lễ giáng sinh đã có lời chúc mùng Giáo Hoàng Benedict XV. Tổng thống Iran vốn "nổi tiếng" là người có những bài diễn văn gay gắt và mang tình khiêu khích với Hoa Kỳ và thế giới đã gửi tới Giáo Hoàng lời chúc năm mới và Giáng Sinh hòa bình.
Theo PAP, những điều ông tổng thống này viết hoàn toàn trái ngược với những gì ông thường nói trong những bài diễn văn nảy lửa với công chúng nước mình. Ông kêu gọi thế giới cố gắng giữ hòa bình, hạn chế xung đột tôn giáo.
Theo PAP
Việt Hồng - với phỏng vấn nhà hoạt động đối lập TQ và ông Đỗ Hoàng Điềm
Mạc Việt Hồng và Ngô Văn Tưởng trước Belweder - Ảnh: DCVOnline
Nhiều ngươi dân Ba Lan thích gọi Dinh Thủ tướng là lâu đài Belweder. Lâu đài Belweder được xây dựng từ thế kỷ XVIII và tọa lạc trên một công viên rộng lớn và đẹp nhất Warsaw - công viên Łazienkowski. Chính vì vẻ đẹp đó mà nơi đây đã chứng kiến nhiều sự kiện văn hóa, lịch sử trọng đại của đất nước Ba Lan. Ngay từ phút đầu, dường như các vị khách đã bị chinh phục bởi vẻ đẹp thơ mộng này. Nhiều người tranh thủ đi dạo trong công viên và chụp ảnh kỉ niệm trong lúc chờ làm thủ tục vào trong.
Hôm nay chương trình khá nhẹ nhàng. Các nhóm tổng kết lại thảo luận của nhóm mình. Tổ chức đối lập của Trung Quốc, Miến Điện, Tây Tạng và Việt Nam cùng ra một bản lên tiếng chung bao gồm 4 điểm:
2- Các nước tẩy chay Thế Vận Hội 2008 tại Trung Quốc và tạo áp lực lên chính quyền Trung quốc nhằm chấm dứt đàn áp và truy tố thành viên Pháp Luân Công và các tù nhân tôn giáo và chính trị tại Trung Quốc;
3- Cộng Đồng quốc tế, nhất là Liên Hiệp Châu Âu (EU) và Hoa Kỳ, đồng áp lực lên nhà cầm quyền Hà Nội chấm dứt đàn áp và trả tự do cho những tù nhân chính trị và tôn giáo;
4- Cộng Đồng quốc tế ủng hộ cuộc đấu tranh của nhân dân Tây Tạng.
Mong muốn của Ban Tổ Chức cuộc họp này là thành lập một ủy ban theo dõi, giám sát những vi phạm nhân quyền và tố cáo với thế giới về những vi phạm đó. Đồng thời, tạo sức ép với liên minh châu Âu để cùng với quan hệ về kinh tế, EU phải mạnh mẽ yêu cầu các nước trên cải thiện về vấn đề nhân quyền. Mong muốn đó đã nhanh chóng đạt được sự đồng thuận. Mỗi nước được chọn một đại diện. Việt Nam là ông Đoàn Viết Hoạt.
Những phần quan trọng nhất của Hội nghị coi như đã tạm xong. Chúng tôi giải lao và chờ bữa tiệc đứng do Văn phòng Thủ Tướng chiêu đãi. Lại tranh thủ chụp ảnh! Mới cách đây 3 tháng, cả nhóm chúng tôi đã đứng bên ngoài hàng rào để "chào đón” thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng và khi đó tôi đã ấm ức lắm vì không vào được bên trong nên hôm nay phải đứng đúng nơi ông Dũng đã duyệt đôi danh dự để chụp ảnh
cho bõ tức.
Không ngờ, bữa tiệc chiêu đãi của Thủ tướng Ba Lan lại trọng thể đến như vậy. Tiệc đứng với vài chục món cả đồ nguội lẫn đồ ăn nóng. Chỉ cần nếm mỗi thứ một thìa tôi đã no ngắc ra. Sau đó là đồ tráng miệng với nhiều loại hoa quả và bánh ngọt. Trong không khí rất vui vẻ và thân mật, chúng tôi tranh thủ phỏng vấn hai "anh bạn" Trung Quốc về vấn đề Hoàng Sa và Trường Sa.
Còn ông Man Yan Ng đến từ Đức thì nói:
Tôi tin rằng khi Trung Quốc có dân chủ thì chính quyền dân chủ sẽ cư xử khác. Khi đó hai nước có thể ngồi lại với nhau và giải quyết một cách ôn hòa. Cũng giống như những xung đột giữa Ba Lan với Đức trước kia, khi Ba Lan có dân chủ mọi xung đột đều đã được giải quyết nhẹ nhàng
Buổi chiều là phim và ca nhạc. Bộ phim tài liệu "Từ đoàn kết tới tự do” (Od Solidarność do Wolność) đã cho chúng tôi một cái nhìn khá đầy đủ về quá trình tranh đấu của người dân Ba Lan trong hai thập niên 70s, 80s để đạp đổ chế độ Cộng sản xây dựng một nước Ba Lan dân chủ. Vài ngàn người Ba Lan từ công nhân, học sinh đến sinh viên, giáo sư đã vào tù. Hàng trăm người bị sát hại. Rồi in báo chui, rải truyền đơn
Tất cả những bài học đó ngày nay vẫn còn nguyên giá trị với những người đến từ hơn chục quốc gia khác nhau đang có mặt nơi đây.
Đang xem phim thì có tin một thành viên của Việt Tân đã được rả tự do. Lại "ngứa nghề"! Tôi kéo ông Đỗ Hoàng Điềm sang phòng bên cạnh và hỏi ngay vài câu:
MVH: Theo tin chúng tôi vừa nhận được, ông Leon Trương (Trương Văn Ba) đã được trả tự do, xin ông cho biết bình luận của ông về việc này.
Đỗ Hoàng Điềm - Ảnh: DCVOnline
ĐHĐ: Chúng tôi muốn nhân cơ hội này ngỏ lời cám ơn cộng đồng người việt hải ngoại, các tổ chức quốc tế, chính phủ các nước đã tranh đấu, gây áp lực để ông Ba được tự do.
Tôi cho rằng sự kiện nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam phải thả ông Trương Văn Ba cho thấy áp lực quốc tế đã đủ mạnh để họ phải lùi bước nhưng chúng tôi sẽ tiếp tục duy trì tranh đấu cho đên khi tất cả 6 người bị bắt được trả tự do.
Tất nhiên chúng tôi cũng không quên những người đang nằm ở trong tù như Linh mục Nguyễn Văn Lý, luật sư Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, Huỳnh Nguyên Đạo, Trần Quốc Hiền
và nhiều người khác. Việc ông Ba được trả tự do có thể coi là một thắng lợi nho nhỏ bước đầu.
VH: Trường hợp của ông Trương Văn Ba có gì khác hơn so với các trường hợp khác không? Ông có biết lý do vì sao người đầu tiên được thả lại là ông Ba không?
ĐHĐ: Quả thật có lẽ cũng không khác gì nhiều. Cả 6 người đều bị bắt và đều bị buộc tội như nhau. Tôi cũng không rõ lý do tại sao họ lại thả ông Ba trước tiên. Có lẽ chỉ có Đảng Cộng sản Việt Nam mới biết rõ họ muốn cái gì và dự định điều gì. Chúng tôi tin rằng nếu chúng ta duy trì áp lực này thì sẽ có thêm những người khác được thả.
MVH: Nhưng liệu tất cả 6 thành viên của các ông có hoàn toàn vô tội không khi mà ông Nguyễn Quốc Quân dùng giấy tờ giả nhập cảnh bất hợp pháp vào Việt Nam? Trường hợp của ông Quân ở nước Mỹ cũng bị coi là tội phạm. Ông muốn nói gì về điều này?
ĐHĐ: Về điều này thì tôi muốn đưa ra một ví dụ. Cách đây vài năm, có một người Trung Quốc tranh đấu cho dân chủ tên là Harry Wu. Ông ta đã nhập cảnh lậu vào Trung Quốc để làm một phóng sự về vấn đề vi phạm nhân quyền tại Trung Quốc sau đó ông ta bị nhà cầm quyền phát hiện và bắt giam. Chính Hoa Kỳ đã đứng ra tranh đấu quyết liệt để ông ta được thả mặc dù theo công pháp quốc tế thì anh ta đã nhập cảnh bất hợp pháp vào Trung Quốc.
Theo tôi, trong một xã hội độc tài, bưng bít, bị kiểm soát ngặt nghèo như Cộng sản Việt Nam, Cộng sản Trung Quốc thì việc người ta phải dùng những biện pháp mà họ hoàn toàn không mong muốn để tranh đấu cho dân chủ, nhân quyền thì đó là vì hoàn cảnh bắt buộc thôi.
MVH: Tôi biết có dư luận cho rằng, Việt Tân cố tình gây ồn ào nhằm đánh bóng tên tuổi của mình, tạo tiếng vang qua sự việc 6 người bị bắt. Ông nghĩ sao về dư luận này?
ĐHĐ: Tôi rất lấy làm đau lòng nếu có một dư luận như vậy. Trong nhiều năm nay, có những công tác chúng tôi tiến hành suôn sẻ, không gặp nạn thì người ta cũng nói rằng đâu có thấy Việt Tân hoạt động gì, toàn đấu tranh cuội. Lúc chúng tôi không may gặp nạn thì lại bảo chúng tôi cố gắng dàn dựng, tạo tiếng vang. Ở đời có lẽ không bao giờ có thể làm vừa lòng tất cả mọi người.
Trong 10 công tác tiến hành mà bị hỏng 1 hay 2 vụ thì đối với chúng tôi cũng là tổn thất lớn lắm rồi. Sự việc vừa rồi là một tai nạn không may và chúng tôi cố gắng rút kinh nghiệm trong hoạt động để không xảy ra những việc như vậy trong tương lai.
MVH: Đây là lần đầu tiên ông tới Ba Lan, xin ông cho biết cảm tưởng của ông thế naò?
ĐHĐ: Thứ nhất là tôi rất lấy làm mừng và phấn khởi thấy sự hậu thuận của quốc tế cho vấn đề nhân quyền với Việt Nam và các quốc gia còn độc tài khác rất lớn. Thứ hai là qua chuyến đi này, tôi hân hạnh được gặp các anh chị đang tranh đấu cho dân chủ tại Ba Lan và tôi cảm nhận được tấm lòng thiết tha của họ đối với đất nước, với quê hương. Tôi tin rằng những gặp gỡ như hế này sẽ làm tăng thêm sự đoàn kết gắn bó, sự cộng tác giữa những người Việt tha phương ở khắp nơi vì một Việt Nam dân chủ.
MVH: Ông đang đứng trong Dinh Thủ Tướng Ba Lan. Trước đó, ông đã từng vào Nhà Trắng. Cảm giác của ông khi ở 2 nơi này ra sao? Có khác nhau không?
ĐHĐ: Cảm giác của tôi khác nhau. Mỗi nơi một khác và hoàn cảnh gặp gỡ cũng khác nhau. Lúc chúng tôi vào gặp gỡ Tổng thống Bush trong Nhà Trắng thì tâm nguyện của chúng tôi là làm sao vận động sự hậu thuẫn của Hoa Kỳ cho công cuộc tranh đấu cho dân chủ Việt Nam nhưng một mặt vẫn phải làm sao giữ được thể diện của người Việt chúng ta.
Còn lần này, có khác đi một tí. Ở Dinh Thủ Tướng đây là cuộc họp mặt quốc tế trong bầu không khí rất thân mật, hữu nghị giữa các sắc dân, các quốc gia cùng một cảnh ngộ với nhau. Lần này tôi cảm thấy thoải mái hơn, không căng thẳng.
Xin cám ơn Ba Lan - Tổ quốc thứ hai của tôi.
© DCVOnline