Hai Con Gái Yêu Của Mẹ!
VietCatholic News (Chúa Nhật 11/05/2008 12:34)
Hai Con Gái Yêu Của Mẹ!
Nhân Ngày Hiền Mẫu (Mother's Day) năm nay, Mẹ muốn nhắn gởi hai con đôi lời, tuy đơn sơ mộc mạc nhưng rất chân tình, bởi lời của Mẹ đã bộc phát và thoát ra từ trái tim thương yêu của Mẹ dành cho các con. Trong những ngày này tất cả con cái trên toàn nước Mỹ ai ai cũng rất bận rộn bàn tính chuyện để tổ chức cho Mẹ mình một ngày Hiền Mẫu thật tưng bừng thật đáng ghi nhớ.
Nhưng điều trước tiên Mẹ muốn các con làm trước hết thảy là mua hoa Dâng Tặng Đức Mẹ vì tháng Năm của mỗi năm là Tháng Hoa Đức Mẹ, Mẹ của toàn thể nhân loại. Các con phải nhớ. Yêu Kính Đức Mẹ cách sùng ái và kính trọng, các con thể hiện bằng cách gia đình các con cố gắng hằng đêm cùng nhau Dâng lên Mẹ Maria Chuỗi Mân Côi như khi các con còn sống với Cha Mẹ. Có nhiều thời giờ thì cùng nhau đọc 50 kinh. Có ít thời giờ thì ít hơn (40,30,20, hay ít nhất là 10 kinh) nhé các con của Mẹ. Đó là cách các con bày tỏ tình yêu của các con dành cho Mẹ đó!
Cuộc đời của Mẹ đã quen sống giản dị và rất ít đòi hỏi nên các con không cần thiết để tranh dành nhau mà làm vui lòng Mẹ bằng cách mua quà cho thật đáng giá hay tìm kiếm nhà hàng thật sang trọng để mà chị em con chia rẽ và xa cách nhau? Vì sao? Hai con suy nghĩ lại cho thật kỹ mà xem. Có phải chị em con đứa thì giầu có, đứa thì vừa đủ ăn đủ mặc hay không?
Cái con Giầu, con gái út của Mẹ! Năm ngoái con có đem tặng cho Mẹ quà cáp mắc tiền và cả hiện kim sau khi đãi Mẹ ăn tại một nhà hàng Sang Trọng và nổi tiếng nhất, ai nghe qua cũng phải thèm muốn.
** Đây là lời của Mẹ nhắn gởi riêng con, Mẹ hy vọng con ghi nhớ mà sống với đời sao cho nhiều người thương mến. Trước tiên con phải biết cảm tạ Thiên Chúa đã ban cho con nhiều may mắn là dư đầy vật chất. Bởi tất cả những gì con đã, đang, và sẽ có là của Ngài ban cho con. Đừng quá ỷ cậy tài của mình mà con đang sống trong ảo tưởng đó! Con có nghĩ là con sẽ giầu cả đời con không? Bởi không ai giầu đến ba họ và không ai khó đến ba đời đâu con. Nên con phải cố gắng hơn nữa để đừng làm buồn lòng Chúa và anh chị em con. Hiện giờ con chỉ còn thiếu một điều tối cần là tình yêu thương của Chúa, của gia đình, và của anh chị em sống chung quanh con. Mẹ biết tuy con rất giầu có nhưng thật sự trong tâm hồn của con rất đau khổ, héo hắt, và rất thiếu thốn tình cảm. Từ chồng đến các con của con, con chẳng tin cậy được ai. Có phải con cứ sợ Tiền Của, nó có chân có ngày nó sẽ bỏ con ra đi? Có phải Tiền Của nó làm con bận lòng và vất vả con lắm không?
Mẹ không hiểu con đổi tâm tánh tự hồi nào? Thưở còn hàn vi gia đình mình nghèo khổ, Cha con thì làm Thầy Giáo lương rất thấp còn Mẹ thì Cha bắt ở nhà để trông nom các con vì Cha con bảo gởi các con cho người ta trông có ngày tiền mất mà tật mang. Có con thì phải có trách nhiệm dậy dỗ các con cho đàng hoàng. Biết Chúa biết Mẹ, biết Ông Bà, họ hàng, nguồn cội và văn hoá của người Việt Nam da vàng của mình. Tuy thiếu hụt nhưng Cha Mẹ cũng cố gắng cho các con đi học thêm Trường Việt Ngữ Hồng Bàng suốt mấy năm liền và những cái "Cúp" các con đem về là niềm hãnh hiện của Cha Mẹ. Rồi cho các con vào Thiếu Nhi Thánh Thể và tiếp tục học những lớp Việt Ngữ cũng đem về cho Cộng Đoàn những chiếc "Cúp" mà các con đã cố gắng tranh nhau với những cộng đoàn bạn. Thuở nhỏ hai chị em con rất thân thiết và khắng khít. Mẹ nhớ con làm em mà lại có tánh thảo nhất nhà, cái gì con ăn con đều ăn có một nửa còn một nửa kia con gói lại để dành cho chị con.
Còn bây giờ? Cái gì đã làm con thay đổi? Từ một con người dễ thương dễ mến trở thành một con người lúc nào cũng bẵn gắt với chồng con và với kẻ ăn người làm dưới quyền của mình? Có phải vì bây giờ con đã trở thành một người Quan Trọng? Có Tiền, Tài, và Danh Vọng? Tất cả những thứ đó đã làm con biến thành một con người của Thế Gian? Mẹ thiết nghĩ đâu quan trọng đến độ con coi chồng con chẳng ra gì vì nó làm ít tiền hơn con? Mẹ khuyên con hãy cẩn trọng và coi chừng, vì ở đời có những khi con tưởng là con có tất cả! Nhưng khi những cái con lầm tưởng là cho con hạnh phúc thì lại là cái phản bội con nhất mà con không lường được. Mẹ đã chứng kiến cảnh của một gia đình rất thân mà con cũng biết, Mẹ mong con nghĩ lại mà làm bài học cho mình.
Con còn nhớ sau khi Cha con thất nghiệp thì Mẹ phải đi làm việc Y Tá trở lại để gánh vác gia đình. Ông bà Chủ của Mẹ rất ư là giầu xụ quanh đây ai cũng biết tiếng hai ông bà. Nhưng sự giầu sang của hai ông bà này thì hình như họ sống không có đức. Hiếp đáp người làm công. Dùng luật lệ của riêng mình mà không sợ phạm pháp. Con cái thì để chúng thật bê tha chẳng chịu học hành. Sau cùng thì Của cứ càng ngày càng chất đầy kho đầy lẫm, nhưng con thì đứa mất, đứa còn lông bông, cũng vì lòng tham vô đáy của hai ông bà.
Trong Ngày Hiền Mẫu năm nay, Mẹ yêu cầu con làm cho Mẹ một điều mà chắc chắn sẽ làm cho Cha Mẹ rất vui lòng và cả con nữa con gái cưng yêu của Mẹ. Quà cáp mắc tiền và nhà hàng mà con định đưa Mẹ đi ăn năm nay, Mẹ không cần đâu con vì con biết Mẹ vừa bệnh phải kiêng ăn và những quà cáp con mua cho Mẹ chẳng bao giờ Mẹ cần và xài đến. Năm nay Mẹ muốn con đến Mẹ thật sớm để đưa Mẹ đi Lễ Chúa Thánh Thần Hiện Xuống rồi sau đó con chở Mẹ đến thăm chị Hạnh của con, chị đang bệnh và rất cần tiền cho thuốc men, mà chị vì tự ái không muốn nhờ vả con vì con có những lời ăn tiếng nói làm phật lòng chị mà chị không nói ra. Mẹ muốn con tụ họp tất cả gia đình con và gia đình chị con cùng nhau xum họp tại nhà Cha Mẹ để mừng một Ngày Hiền Mẫu thật ý nghĩa và thật hạnh phúc trong tình thương yêu của gia đình đã thật lâu không có tiếng cười rộn rã.
Hạnh, con gái lớn của Mẹ!
Ngày Hiền Mẫu năm ngoái Mẹ biết con rất là buồn vì sự cư xử thiếu tế nhị của em con đã làm con rất buồn lòng, Mẹ biết, nhưng thôi con hãy bỏ qua cho em con khi tuổi còn sôi nổi và bồng bột.
Và đây là lời Mẹ cũng muốn nhắn gởi đến con, hãy ghi nhớ khi Mẹ còn sống để mà biết dậy dỗ con của con. Được cái tánh của con cũng rất giống Mẹ là chịu đựng và nhịn nhục giỏi. Mẹ khuyên con bớt đi cái tánh tự ti mặc cảm mà phải sống một cuộc sống đầy tự tin mới phải vì mình luôn sống có Chúa. Cuộc đời có Chúa là con đã có tất cả! vì ngay hơi thở con không để ý cũng là của Ngài. Có phải những gì mình không để ý đến lại là điều thiết yếu cho cuộc đời của mình không con? Như Tình Yêu của Ba Ngôi Thiên Chúa ta chẳng bao giờ để ý đến nhưng Ngài lại luôn luôn ở cùng chúng ta mọi ngày cho đến tận thế và ở cả đời sau nữa. Còn những gì chúng ta để ý đến thì đều là những thứ không quan trọng cho cuộc đời và linh hồn của chúng ta. Toàn là những thứ phù du, hôm nay còn ngày mai lại mất, thế tại sao mình lại cố kềm giữ và tìm kiếm chúng mà làm gì, đúng không con gái yêu của Mẹ!?
Ngày Lễ Hiền Mẫu Năm nay, Mẹ muốn con bỏ qua tất cả và tha thứ cho em con để nhà của Cha Mẹ lại có được những tiếng cười không còn là bức tường chia rẽ của tình chị em con.
Lậy Mẹ Maria!
Chúng con cảm tạ Mẹ và chúc Mẹ nguyên suốt một Tháng Hoa được thật nhiều bó hoa thiêng của hết thảy con cái Mẹ trên khắp mọi nơi trên địa cầu. Xin Mẹ luôn cầu nguyện cho chúng con để chúng con luôn được sống trong tình yêu của Ba Ngôi Thiên chúa và cuộc sống muôn đời mới là điều chúng con thiết tha ao ước. Amen.
Tuyết Mai