[go: up one dir, main page]

Tìm   trong  

 Đăng ký thân hữuTrang nhất | PDF | Lưu Trữ | Thăm dò | Đề Mục | Liên Lạc  

Trị Sự
· Trang nhất
· Bài Đã Đăng
(xếp theo thời gian)

· Cổ động Thông Luận
· Gửi bài
· Tìm kiếm
· Tủ Sách ThôngLuận
· Thư Góp Ý
· Trang Nối kết
· Đề tài

Đề mục
· Tất cả các đề mục
· Ý Kiến
· Chính Trị
· Giáo Dục - Xã Hội
· Khoa Học
· Kinh Tế
· Một mình một chiếu
· Những Vấn Đề Dân Chủ
· Những Vấn Đề Lịch Sử
· Phiếm Luận
· Quan Điểm
· Tham Luận
· Thế Giới Quanh Ta
· Thời sự
· Thư Toà Soạn
· Tuỳ bút
· Vì Đất Nước Ngày Mai
· Việt Nam Hải Ngoại
· Việt Nam-Đất & Người
· Văn Hoá-Nghệ Thuật
· Văn hoá-Tư Tưởng
· Xã Hội Dân Sự

THƯ ĐI TIN LẠI
13/04/2008: (TL 224)
Hà Ngọc Báu: Những điều mắt thấy, tai nghe

23/03/2008:
Thông Luận: Thư gửi các tác giả gửi bài lai cảo: Một vài quy ước về bài viết.

20/01/2008:
Hoàng Liên Sơn: Làm sao vượt tường lửa?

13/8/2007:
Thương Lang: Vô lý ngược ngạo cũng là chống Cộng ư?

15/6/2007: Thư độc giả (TL 215)
Nguyễn Ngọc Tấn Hai mối nguy !

15/4/2007:
Đỗ Như Điền: Bài trên Thông Luận hơi khác với bài đăng nơi khác !

24/11/2006:
Thanh: Thông Luận là một môi trường thông tin quái gở nhất thế giới!

14/10/2006:
Nhóm Sinh viên Dân chủ Nguyễn Quang Đức: Mọi người dân hãy noi gương sự Đoàn Kết của bà con Khuất Duy Tiến để đòi lại sự công bằng và dân chủ tiễn đưa cái chế độ độc tài này...

Xem tiếp thư tín trước đó

Bài đăng gần đây
26/05/2008
· Thấy gì qua nhãn quan của một “nhà” dân chủ gạo cội (Như Hà)
25/05/2008
· Sẽ đến lúc máu đòi lại máu (Trần Khải Thanh Thuỷ)
· Thịt cầy Sài Gòn: 36 nẻo (Lý Đợi)
· Phái đoàn Vatican (Trần Khải)
23/05/2008
· Tư tưởng chính trị Việt Nam (Gs. Trần Ngọc Ninh)
· Khúc nộ bi hành (Nghiêu Minh)
22/05/2008
· Báo tây nói về chuyện bắt hai nhà báo (The Economist)
· Vụ án con voi PMU 18 biến thành con chuột nhắt (Phạm Trần)
· Du lịch Việt Nam: 3S, 4S -hay du lịch SOS! (Lý Đợi)
· Chùm nhỏ thơ đau (III) (Trần Khải Thanh Thuỷ)
21/05/2008
· Vũ khí động đất? (Trần Khải)
· Trịnh Công Sơn vượt trên chính trị (Như Hà)
· Sự thật cay đắng (Phạm Hồng Đức)
20/05/2008
· Màn kịch chống tham nhũng: Ảo mà không thuật (Đỗ Thái Nhiên)
· Sai lầm chiến lược lớn và nghiêm trọng (Báo Tổ Quốc)
· Một trời nhục mạ ! (Thái Hữu Tình)
19/05/2008
· Me Điền đứng dậy (Trần Khải Thanh Thuỷ)
· Văn tế sống gửi những nhà báo đi bên lề phải... (Nguyễn Xuân Nghĩa)
· Chứng từ: Tóm tắt vụ án Nguyễn Văn Hải “trốn thuế” (Nhóm bạn Hoàng Hải)
· Sự băng hoại bốc mùi từ sự thờ ơ của chúng ta (Lý Đợi)
18/05/2008
· Tìm hiểu ĐCSVN: Võ Nguyên Giáp, một sự nghiệp đầy thăng trầm (Nguyễn Văn Huy) (TL 225)
· Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên đã làm được gì ? sẽ đi về đâu ? (Việt Hoàng) (TL 225)
· Sự thật về vụ án báo chí Việt Nam (Trần Bình Nam)
17/05/2008
· Đài Loan và an ninh trên eo biển Đông Á (Nguyễn Minh) (TL 225)
· Thư gởi các thượng nghị sĩ Mỹ (Nguyễn Văn Hiệp) (TL 225)
16/05/2008
· Bắt Tướng Quắc và hai nhà báo: Loạn rồi! (Việt Hoàng)
· Nghìn tiếng nấc, vạn lời than (Trần Khải Thanh Thuỷ)
· Ở nơi không luật pháp: [2] Tội phạm thành quan chức (Trung Ngôn)
· Đảng không cấm đạo mà chỉ phá người theo đạo (Phạm Trần)
· Có một nền văn hóa ẩm thực Việt Nam [2] (Lê Văn Hảo) (TL 225)

Bài viết trước đó

BÀI MỚI !
(Hiện không có bài cho mục này.)

  
Vì Đất Nước Ngày Mai: ”Đội bóng” nào sẽ thay thế đội bóng “Đảng cộng sản”? (Việt Hoàng)
Đăng ngày 02/06/2008 lúc 15:56:15 EDT
Đề tài: Diễn đàn Thế hệ

”Đội bóng” nào sẽ thay thế đội bóng “Đảng cộng sản”?
Việt Hoàng

“…đảng cộng sản Việt Nam biết rằng mình tồi dở, nếu có đội bóng khác thì họ sẽ bị đào thải. Vì thế họ luôn ngăn cấm và tuyên truyền bịp bợm về các đội bóng khác. Những người dân chủ đã rơi vào cái bẫy đó…”

Chính trị luôn là phạm trù rối rắm khó hiểu với những ngôn ngữ khô khan, nhưng lại gắn liền với cuộc sống của mỗi người trong chúng ta. Đương nhiên không thể ai cũng có thể hiểu hết và làm được “chính trị”, đây là công việc của các chính trị gia, các đảng phái và tổ chức chính trị, những người hiểu biết…

Tuy nhiên tôi đồng tình với ý kiến của một độc giả trên Thông Luận điện tử rằng là các tổ chức chính trị phải quảng bá, tiếp cận với dân chúng chứ không thể ngồi chờ dân chúng tìm đến với tổ chức của mình (tất nhiên đây là nói về đa số quần chúng bình thường còn những người Việt yêu nước và tiên phong, chấp nhận làm tác nhân thay đổi lịch sử thì phải biết tìm đến với các tổ chức chính trị đứng đắn).
Cương lĩnh hay đường lối của các tổ chức chính trị dân chủ phải được người dân hiểu, chia sẻ và nhất trí thì mới “danh chính ngôn thuận”. Dân chủ là đấu tranh bằng con đường nghị trường, thông qua thùng phiếu để giành sự tín nhiệm của đa số nhân dân, chứ không áp đặt như cộng sản từ trước đến nay.

1. Việt nam sẽ rơi vào khủng hoảng?

Các dấu hiệu mới và liên tiếp gần đây xảy ra tại Việt Nam đã báo hiệu cơn bão khủng hoảng đang kéo đến, từ sự sụp đổ của thị trường chứng khoán và nhà đất, lãi xuất ngân hàng tăng cao làm cho sản xuất đình đốn, nhập siêu trong năm tháng đầu năm tăng cao bằng cả năm ngoái khiến đồng tiền Việt Nam đang mất giá, sự cố gắng trấn an dân chúng của chính phủ sẽ không kéo dài được lâu. Việt Nam đã hội nhập kinh tế với thế giới chứ không còn “trên răng dưới dép” như hồi năm 1997, khi đó khủng hoảng Đông Nam Á xảy ra, Việt Nam vỗ tay vì thấy mình không bị thiệt hại gì! Thực ra Việt Nam hồi đó là không có gì để mất!

Nay thì đã khác! Việt Nam đã biết “làm ăn”, đã biết vay mượn, buôn bán giao dịch với thế giới… Và trong khi đó thì tư duy cộng sản vẫn còn ăn sâu vào trong đầu những kẻ lãnh đạo, chỉ biết chỉ huy theo mệnh lệnh và hành chính, áp đặt duy ý chí lên cuộc sống và xã hội (đã ít nhiều vận hành theo kinh tế thị trường mà không hề “định hướng xã hội chủ nghĩa”). Kinh tế thị trường vốn ngày càng tinh vi và phức tạp, đòi hỏi những người quản lý phải có tư duy sắc bén và phản ứng phải nhanh và thích hợp, thế nhưng những người cộng sản lấy đâu ra những tính cách đó? Đúng hơn là “cơ chế” của đảng cộng sản không thể theo kịp cuộc sống, nó không phù hợp, không “hội nhập” được với cuộc sống. Lạm phát và rồi khủng hoảng sẽ xảy ra là điều đương nhiên, không thể tránh khỏi. Việt Nam ra biển lớn với một thuyền trưởng và thủy thủ đoàn không có một chút hiểu biết gì về việc “đi biển”, họ không biết hành trình đi về đâu. Thậm chí còn không biết bơi nên phải trả giá là điều đương nhiên.

Có lẽ rồi ông Nguyễn Tấn Dũng sẽ phải ra đi! Nhưng theo nhà báo kỳ cựu Ngô Nhân Dụng thì có thay Dũng hay Triết hay cả Bộ chính trị mà vẫn cơ chế cũ, vẫn những luật chơi cũ kiểu cộng sản (độc quyền lãnh đạo đất nước) thì kết quả vẫn sẽ không thay đổi! Đó là sự thật! Đến đây một câu hỏi rất nghiêm túc và rất quan trọng nhưng lại chưa có lời giải: Ai sẽ thay thế đảng cộng sản trong tương lai? Nếu phải thay đổi “luật chơi” thì luật chơi đó sẽ là gì? Những ai sẽ được chơi? Làm thế nào để được chơi?

2. Tổ chức chính trị nào sẽ có thể thay thế đảng cộng sản?

Sau khủng khoảng sẽ là gì? Liệu Việt Nam có dân chủ không? Nền dân chủ đó sẽ như thế nào? Lực lượng nào sẽ thay thế đảng cộng sản? Những câu hỏi như thế này không phải là quá sớm mà là quá muộn, và hình như không có tổ chức chính trị nào đặt ra một cách nghiêm túc và hòn bị, ngoài Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên.

Tác giả Trần Đông Chấn trong bài viết gây chấn động “Việt Nam Đồng đang ở đâu? Và sẽ đi về đâu?” đã khuyên rằng việc cần làm sau cuộc khủng hoảng là “hậu sức dân”, nghĩa là phải xây dựng lại một niềm tin mới, một ý thức quốc gia mới để xây dựng một tương lai mới cho toàn thể nhân dân Việt Nam.

Niềm tin đó phải là dân chủ cho Việt Nam. Niềm tin đó hoàn toàn phù hợp với mục tiêu của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên.

Nếu như xem đảng cộng sản Việt Nam như một “đội bóng” thì rõ ràng đội bóng này quá kém cỏi, nó không thể thay đổi hời hợt mà cần phải thay đổi hoàn toàn từ hội đồng quản trị, ban huấn luyện đến huấn luyện viên và cả các cầu thủ.

Một câu hỏi đặt ra là có đội bóng nào khá hơn không? Dù ai cũng thấy đội bóng “đảng cộng sản” là rất tồi dở nhưng nó vẫn có đầy đủ cơ cấu của một đội bóng như huấn luyện viên, đội trưởng.v.v. Trong khi đó những người dân chủ, những thành phần trí thức có tư tưởng tiến bộ, muốn canh tân đất nước và mang lại những điều tốt đẹp cho nhân dân mình thì lại chưa hình thành nên một “đội bóng dân chủ” hùng mạnh để sẵn sàng thay thế cho “đội bóng cộng sản”. Ai cũng đều biết và thừa nhận rằng những người đấu tranh cho dân chủ là những người yêu nước và dũng cảm, là những Lục Vân Tiên hiện đại. Nhưng như thế đã đủ chưa? Chắc chắn là chưa! Lục Vân Tiên chỉ có thể cứu được một mình Kiều Nguyệt Nga chứ không thể thay đổi được xã hội. Mà mục tiêu của tất cả những nhà dân chủ là thay đổi xã hội chứ không dừng lại ở chỗ là lên tiếng bênh vực người này, người kia.

Ai cũng thấy rằng trong những nhà dân chủ, những tiếng nói bất đồng chính kiến có nhiều người rất giỏi. Nhưng cũng như một cầu thủ, có thể anh ta đá bóng hay nhưng chẳng bao giờ tham gia một đội bóng nào thì làm sao có thể sút bóng vào lưới được?
Muốn thành công và xây dựng được dân chủ thì chúng ta phải đoạn tuyệt với kiểu đấu tranh của những Lục Vân Tiên. Chúng ta phải đấu tranh theo kiểu của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, tức là phải kiên trì xây dựng cho mình một đội ngũ, phải cọ xát thường xuyên, phải có tư tưởng chủ đạo và kiên trì lẫn quyết tâm. Xin nhắc lại là làm cách mạng khác với chơi xổ số, không thể trông chờ vào may mắn mà phải có một quá trình dài để chuẩn bị. Không phải tình cờ mà vào Mùa Thu 1945 đảng cộng sản dành được thắng lợi. Trước đó họ đã chuẩn bị rất lâu và đội ngũ của họ có tổ chức rất chặt chẽ.

Phong trào dân chủ cũng phải có tổ chức, phải có trụ cột để làm đối tác với đảng cộng sản. Chừng nào tất cả những người dân chủ phải ý thức được và nhận ra rằng mình phải đứng trong một tổ chức chính trị nào đó thì chừng đó Việt Nam mới có dân chủ. Điều này đã được một người “phản biện dân chủ” nổi tiếng là Như Hà (Hà Nội) nói đến trong bài “Thấy gì qua nhãn quan cuả một nhà dân chủ gạo cội” đăng trên Thông Luận. (*).

Hãy thắp lửa dân chủ trong ta


Chúng ta không chủ trương đấu tranh vũ trang với cộng sản mà đấu tranh hoà bình, bằng sự thỏa hiệp để mang lại dân chủ. Nếu không có tổ chức chính trị mạnh và áp đảo làm sao chúng ta có thể “đối thoại” với Đảng cộng sản được? Làm sao chúng ta “áp đặt” được dân chủ? Giả sử đến lúc đảng cộng sản phải rút lui khỏi chính trường thì họ phải bàn giao chính quyền cho tổ chức nào đây?

Không có tổ chức chúng ta không thể thay thế được đảng cộng sản kể cả khi thời cơ đến! Nhiệm vụ quan trọng nhất của những người muốn dân thân cho dân chủ trong lúc này là cần tìm hiểu cương lĩnh hoạt động của các tổ chức chính trị để tham gia, phải thống nhất và đồng thuận với một mục tiêu rõ ràng, nhất quán. Hành động theo theo sự sắp xếp, phân công. Phối hợp phải nhịp nhàng, tránh kiểu “trống đánh xuôi, kèn thổi ngược”.

Nếu chúng ta không thành lập một “đội bóng” thì ngay cả quyền “tham gia thi đấu” cũng không thể có được. Và nếu không luyện tập, cọ xát thì một đội bóng dân chủ ô hợp cũng nhanh chóng tan rã và không thể mang lại bất cứ một chiến thắng nhỏ nào. Nếu có thì chỉ mạng lại sự thất vọng cho dân chúng mà thôi.

Thời cơ đang đến gần cho một sự thay đổi lớn. Chúng ta phải có sự chuẩn bị để đón nhận. Vấn đề về tổ chức của các đảng đối lập luôn là vấn đề nhạy cảm và gây tranh cãi, nhưng chúng ta không thể tránh né được. Nếu chúng ta không biết mình cần phải làm gì, tổ chức ra sao, thì làm sao dẫn đến thắng lợi cuối cùng?

Đảng cộng sản và những kẻ ngu xuẩn sẽ rêu rao rằng tham gia vào một đảng phái chính trị nào đó là có “tham vọng chính trị” và có làm gì thì cũng vì tham vọng đó.v.v. Theo tôi đã đến lúc những người dân chủ phải bỏ ngoài tai những lời lẽ chụp mũ và ngu ngốc này. Con người mà không có bất cứ tham vọng gì thì đó là một “xác chết”, có nghĩa là sống cũng như đã chết. Tham vọng “chính trị” cũng bình thường như những tham vọng khác, ví dụ tham vọng về tiền bạc, thành đạt trong nghề nghiệp, học vấn…

Nếu việc chúng ta làm là đúng đắn và không vụ lợi thì có gì phải e ngại? “Tham vọng chính trị” lớn nhất là tham vọng cầm quyền, ngay cả điều đó thì cũng đâu có gì xấu? Không lẽ những người cầm quyền đều xấu cả? Hơn nữa một đảng phái dân chủ có được cầm quyền hay không là do người dân quyết định qua các cuộc bỏ phiếu tự do và minh bạch, chứ đâu có “cướp chính quyền” như đảng cộng sản?

Tất nhiên đảng cộng sản Việt Nam biết rằng mình tồi dở, nếu có đội bóng khác thì họ sẽ bị đào thải. Vì thế họ luôn ngăn cấm và tuyên truyền bịp bợm về các đội bóng khác. Những người dân chủ đã rơi vào cái bẫy đó của đảng cộng sản, và cái quan trọng nữa là chúng ta thiếu tự tin về bản thân mình, về tổ chức mình.

Chẳng lẽ chúng ta lại thiếu tự tin đến thế sao?

Việt Hoàng
Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên

(*)Theo tôi thì hai nhà “phản biện dân chủ” thẳng thắn nhất và cũng đứng đắn nhất có lẽ là ông Như Hà (Hà Nội) và nhà báo Lữ Giang (Hoa Kỳ)

 
Log vào
Biệt danh

Mật mã

Bạn chưa đăng ký độc giả? Bạn có thể đăng ký ở đây. Bạn đọc đăng ký sẽ được: 1)nhận bài mới của Thông Luận qua điện thư, và 2)trực tiếp trả lời hoặc góp ý kiến với những bài viết trên Thông Luận

Trang liên hệ
· Đọc thêm về Diễn đàn Thế hệ


Bài được đọc nhiều nhất trong Diễn đàn Thế hệ:
Tâm sự với cụ Hoàng Minh Chính (Nguyễn Phương Anh)


Lựa chọn

  Trang in

  Gởi đến cho bạn bè


"Đăng Nhập" | Log vào/Đăng ký độc giả | 1 Ý kiến | Search Discussion
Là một diễn đàn tự do, Thông Luận không chịu trách nhiệm về nội dung của những ý kiến đóng góp từ độc giả.

Bạn đọc ẩn danh không thể đăng ý kiến của mình, xin đăng ký ở đây trước

Re: ”Đội bóng” nào sẽ thay thế đội bóng “Đảng cộng sản”? (Điểm: 1)
by phanthiethanh ngày 03/06/2008 lúc 20:45:38 EDT
(User Info | Send a Message)
Kính Ông Việt Hoàng,

Tôi xin mạn phép góp ý là tựa đề bài viết có lẽ đúng hơn như thế này: "Những dội bóng nào sẽ thay thế đội bóng Đảng Cộng Sản". Như vậy mới đúng với danh xưng cũng như nội dung tôn chỉ cuả Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên (THDCĐN). (thật ra đã là dân chủ thì phaỉ đa nguyên rồi. Nói theo ngôn từ triết học một tí thì đa nguyên la NỘI HÀM cuả dân chủ)

Tôi mường tựơng ra là sẽ có nhiều đảng phái cùng sinh hoạt trong lẫn ngoài nứơc. Vì đại nghiã quốc gia và tiền đồ dân tộc các đảng phái sẽ ngồi lại trong một đại hội để thành lập một liên minh các đảng phái tranh đấu cho nền dân chủ cuả Việt Nam. Trong đó các đảng sẽ thống nhứt với nhau về cương lĩnh cuả liên minh để đấu tranh vơí CS mà vẫn giữ nguyên cương lĩnh, bản sắc riêng cuả mình. Lãnh đạo cuả liên minh sẽ đựơc bầu chọn theo nguyên tắc dân chủ. Đã qua rồi thời đại "phất cờ khởi nghiã- Lê Lợi vi Vương, Nguyễn Traĩ vi Thần" vì thưc tế một chút chúng ta sẽ thấy sự đa dạng (nếu không nói là phân hoá) về sinh hoạt, văn hoá, tâm lý cuả ngươì Việt đang ở khắp nơi trên thế giới. Mỗi ngừơi mỗi khẩu vị, nói chi đến cả một đảng phái. Thành lập một "đội tuyển" như thế sẽ thực tế hơn cố gắng gom tất cả "đa nguyên" dưới cờ một "tập hợp" hay một đảng hiện nay.

Khi đội bóng đảng CS từ bỏ quyền lực đang có vì khủng hoảng kinh tế, chính trị hay vì áp lực gì đó và chấp nhận cuộc đấu tranh dành quyền lực trên sân đấu dân chủ (theo chủ trương hoà giải hoà hợp cuả Thông Luận, còn cá nhân tôi, như Công Đồng Châu Âu, tôi lên án CS là có tội ác với nhân loại, cần loại bỏ vĩnh viễn) thì lãnh đạo đất nứơc sẽ do dân bầu. Thể chế dân chủ theo kiểu tổng thống chế, đaị nghị chế (nghị viện), lưỡng đảng hay đa đảng sẽ do quốc hội lập hiến quy định trong hiến pháp.

Thắc mắc cuả tôi là liệu THDCĐN có thể đứng ra kêu gọi một liên minh như vậy không?

Tôi nhớ rằng ông có viết trong một bài rằng ông Nguyễn Gia Kiễng, lãnh đạo cuả THDCĐN "xứng đáng là ngừơi kế thừa chân chính cuả cụ Phan Chu Trinh..." nên xin ghi lại vaì câu trong bài thơ "Chí Thành Thông Thánh" cuả cụ ỏ đây để suy gẩm

Cuộc đời ngoảnh lại vắng không.
Gian san có khóc anh hùng được đâu?
Cừơng quyền dậm đạp mái đầu
Văn chương tám vế say câu mơ màng....

Kính

Phan Thiết Hạnh






Copyright © 1988-2008 Thông Luận
Chủ nhiệm: Đoàn Xuân Kiên
Ban biên tập: Phạm Đỉnh - Đỗ Lê Thường - Nguyễn Văn Hiệp - Phan Bá Việt

Thongluan - Address: 7 Allée Bouleau Carreau, 77600 Bussy-Saint Georges, France
ISSN 1145-9557, năm thứ 19.
Liên lạc:
[email protected]



PHP-Nuke Copyright © 2004 by Francisco Burzi