Vai trò làm mẹ của người phụ nữ
VietCatholic News (Thứ Sáu 07/03/2008 12:13)
Vai trò làm mẹ của người phụ nữ
(Bài giảng của đức Giám mục giáo phận Thái Bình ngày lễ cầu nguyện cho các phụ nữ tại nhà thờ chính tòa Thái Bình ngày 6/3/2008)
Hôm nay trong nhà thờ Chính Tòa Thái Bình, chúng ta cùng cử hành ngày quốc tế phụ nữ 8/3. Đây là ngày tòan thế giới đề cao vai trò của người phụ nữ trong gia đình cũng như ngoài xã hội. Đặc biệt đối với người phụ nữ Công giáo cần được khuyến khích dấn bước theo các tôn chỉ của Đạo thánh Chúa để trở nên người phụ nữ có Đức tin, Đức Cậy, Đức mến mạnh mẽ.
Về mặt xã hội, cuộc đời vốn đã tôn vinh những đức độ của người phụ nữ trên thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng. Các bậc nữ trung trên trường quốc tế nhiều vô kể, chúng ta không tiện nói tới. Còn tại Việt Nam, có lẽ không ai là không biết đến gương sáng và đời sống của các nữ anh hùng dân tộc nổi tiếng như Hai Bà Trưng, Bà Triệu, nữ tướng Bùi Thị Xuân… mà đời sống của họ đủ cả tam tòng tứ đức lẫn công dung, ngôn hạnh, đáng để cho con cháu mọi đời noi theo.
Trải qua bao thăng trầm của lịch sử dân tộc, ngày hôm nay, những người nữ tài khéo, đảm đang vẫn tiếp tục làm rạng danh non sông, tiếp tục cống hiến khả năng và sức lực của mình để dựng xây quê hương đất nước. Họ có mặt trong đủ mọi địa vị và ngành nghề; họ là những nữ giáo viên, nữ y sĩ, nữ công nhân, nữ thương gia, nữ học sinh, sinh viên vv… có lẽ chúng ta đã nghe nhắc tới nhiều trong các buổi mít tinh, hội họp để tôn vinh những vị nữ trung đó. Còn chúng ta tụ họp nhau trong thánh đường này để cầu nguyện cho nhau và chia sẻ những gì về đức tính của người phụ nữ theo quan điểm của đạo thánh Chúa Kitô.
Là người công giáo, chúng ta được mời gọi sống đời hoàn hảo giống như mọi người kitô khác, cũng đi con đường “Phúc thật” như mọi người: phải khó nghèo, hiền lành, hòa thuận, nhẫn nhục và vác khổ giá hàng ngày theo Chúa, yêu thương hết mọi người, kể cả địch thù, chia cơm sẻ áo cho những ai cùng khổ thiếu thốn vv… Tuy nhiên, đối với những người phụ nữ công giáo, họ còn có bổn phận nên hoàn hảo với những nét đặc biệ. Vì trong một buổi lễ, thời gian có hạn, nên tôi chỉ chia sẻ với anh chị em, nhất là giới phụ nữ Công giáo về một điều thiết yếu, đó là vai trò của phụ nữ trong gia đình.
Vai trò gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Từ em bé, tới các thiếu niên, các bà mẹ đều phải theo gương Chúa Giêsu “Càng thêm tuổi càng thêm ân duyên trước mặt Chúa và người đời” (Lc 2, 52). Ân duyên của người phụ nữ chính là những gì làm đẹp cho họ. Nhưng ở đây, người phụ nữ được mời gọi không chỉ chăm sóc vẻ đẹp bên ngoài, mà còn phải có tâm hồn tốt đẹp, được trang sức bằng cái duyên dáng của ơn Thánh. Đó chính là vàng ròng, ngọc quý làm cho người phụ nữ càng ngày càng trở nên duyên dáng hơn trước mặt Thiên Chúa. Như lời Chúa trong sách Châm Ngôn: “Duyên dáng là giả trá! Sắc đẹp là hư vô! Người phụ nữ kính sợ Chúa mới đáng cho người đời ca tụng” (Cn 31,30).
Hãy bắt chước Đức Trinh Nữ Maria quỳ bên máng cỏ và trong suốt cả cuộc đời: “Đức Maria thì hằng ghi nhớ mọi kỷ niệm ấy và suy đi nghĩ lại trong lòng” (Lc 2, 51). Người phụ nữ khôn ngoan còn là người biết dè giữ lời ăn tiếng nói, biết chín chắn suy nghĩ điều hay lẽ phải: “Nàng khôn khoan trong lời ăn tiếng nói. Vẻ dịu hiền khi dạy dỗ bảo ban” (Cn 31,26).
Còn câu khác lại nói: “Đàn bà lắm điều như nhà dột ngày mưa, giữ được phụ nữ như giữ được gió, hay nắm được dầu thơm trong tay”.
Đến tuổi đi lập gia đình thì vai trò người phụ nữ lại càng cao cả và nêu gương cho mọi người. Chúng ta có thể đọc đoạn sách Châm ngôn sau đây: “Một người nội trợ giỏi, ai sẽ tìm ra? Nàng có giá hơn châu ngọc! Chồng nàng đặt tin tưởng nơi nàng, và lời lãi ông sẽ chẳng thiếu. Nàng là hạnh phúc của chồng và chẳng phải họa tai, mọi người trong đời nàng. Nàng kiếm tìm len và gai, và lanh tay làm việc. Nàng tựa đoàn thương thuyền, từ xa, nàng tải về lương thực. Nàng chỗi dậy khi trời còn tối, phân phát phần ăn cho người trong nhà, và chỉ thị cho các tớ nữ. Nàng nghĩ tới một thửa ruộng, nàng tậu lấy với hoa lợi từ bàn tay nàng, nàng trồng một vườn nho. Nàng thắt chặt dây lưng, và phát huy sức mạnh của cánh tay nàng. Nàng biết công việc nàng trôi chảy, và ban đêm, đèn nàng chẳng tắt, ngón tay nàng nắm lấy trục chỉ. Nàng chìa tay cho người nghèo khó, và mở cánh tay cho kẻ khốn cùng. Nàng chẳng lo người trong nhà gặp phải tuyết lạnh, vì mọi người trong nhà đều mang áo kép. Nàng dệt chăn ấm lấy cho mình, và y phục nàng làm bằng gai và gấm tía. Nơi Cổng thành, chồng nàng là người nổi tiếng, ông ngồi giữa hàng kỳ mục trong xứ. Nàng dệt vải và đem bán và trao dây lưng cho con buôn. Sức mạnh và phẩm giá là y phục của nàng, nàng mỉm cười trước tương lai. Nàng mở miệng với giọng khôn ngoan, trên lưỡi nàng: Một giáo huấn về lòng đạo. Nàng quan tâm tới đường đi nước bước của người trong nhà, nàng không ăn bánh của sự nhàn rỗi. Con cái nàng chỗi dậy để cao rao nàng là hạnh phúc, chồng nàng, để khen ngợi nàng: ‘Nhiều người đàn bà đã làm được những kỳ công, nhưng mình, mình vượt tất cả!’ Duyên dáng là giả trá! Sắc đẹp là hư vô! Người đàn bà kính sợ Yavê, đó là người phải ca ngợi! Hãy ban cho nàng hoa quả của bàn tay nàng và nơi công trình nàng ca ngợi nàng nơi quyền môn!” (Cn 31, 10-31)
Vai trò làm mẹ của người phụ nữ.
Về điểm này, chúng ta cùng nhìn ngắm gương sáng của Đức Trinh Nữ Maria. Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội, Đấng Đồng Công Cứu Chuộc, song Mẹ cũng đã từng làm mẹï như bất cứ phụ nữ có gia đình khác. Tuy Đức Giêsu, Con Mẹ được chịu thai bởi phép Đức Chúa Thánh Thần, song Đức Mẹ cũng phải mang thai 9 tháng vất vả đắng cay, buồn phiền, như lời Mẹ được Phúc âm thánh Luca ghi lại:“Sao con để cho cha con và mẹ đã phải Cực lòng tìm con” (Lc 2,48).
Thiên chức làm mẹ của người phụ nữ tuy phải vất vả khó nhọc nhưng cũng không ít vinh quang. Bởi Thiên Chúa đã cho người phụ nữ được vinh dự cộng tác với Ngài là Đấng Ban Sự Sống, để duy trì và bảo vệ sự sống trên trần gian. Chính Chúa Giêsu đã từng nói: “Khi sinh con, người đàn bà đã lo lắng buồn đau, vì đến giờ của mình; nhưng sinh con rồi, thì không còn nhớ đến cơn gian nan nữa, bởi vì được chan chứa niềm vui vì một con người đã sinh ra trong thế gian” (Ga 16,21).
Trong thời gian qua, chúng ta đọc trên báo chí, truyền hình đăng tải những câu truyện bà mẹ tàn ác, đã đánh đập, hành hung, xích con cái, giam hãm con cái trong nhà… thậm chí có những bà mẹ còn giết hại chính đứa con mà mình đã rứt ruột đẻ ra. Chúng ta đau đớn, giận dữ và cảm thấy xót xa khi chứng kiến cảnh các bà “mẹ” 14, 15 tuổi xếp hàng trước các bệnh viện sản khoa, thậm chí tại các phòng khám tư nhân để xin hút hai, nạo phá thai, sau những cuộc tình “lỡ làng”. Nhìn những gương mặt thơ dại, có em còn “vui vẻ đùa rỡn” và hứa lần sau lại đến… “đến hẹn lại lên”… mà những người có lương tâm không khỏi e ngại. Một dân tộc có những “người mẹ” như vậy có đáng tự hào chăng? khi hình ảnh của người mẹ không được như lời Kinh thánh dạy: “Có lẽ nào người mẹ quên được con”. Thế nhưng, trong thực tế, vẫn không thiếu những người mẹ đan tâm ra tay sát hại đứa con mình đang ôm ấp trong lòng, khi đứa trẻ trên đôi bàn tay không có gì chống đỡ… Là người phụ nữ công giáo, chúng ta phải làm gì? Phải giáo dục thế nào để xã hội chúng ta đang sống hôm nay không còn tái diễn những cảnh thương tâm như vậy ?
Hôm nay, hiện diện trong ngôi thánh đường này còn có một số chị em là những người chưa hoặc không đi lập gia đình, đặc biệt là các nữ tu, nhân dịp năm Hồng Đào, đến phiên chầu Thánh Thể trong phong trào đẩy mạnh việc tôn sùng Thánh Thể, chúng ta cũng nhấn mạnh tới vai trò làm mẹ thiêng liêng của giới phụ nữ có đức tin.
Ngày chúng ta chịu phép Rửa tội, chúng ta đã được xức dầu phong làm Tiên tri, có nhiệm vụ đem Tin Mừng cho người khác, đó cũng là thiên chức và sứ mệnh làm mẹ sinh sản ra các tinh hoa, đóng góp vào việc làm cho con cái của Chúa, của Hội Thánh càng ngày thêm đông số.
Làm mẹ thiêng liêng còn là việc cộng tác với Giáo Hội nuôi dưỡng, giáo dục các thiếu nhi, thanh niên và các lứa tuổi khác tùy theo địa vị và hoàn cảnh của mỗi người, nhất là noi gương Đức Mẹ Sầu Bi đứng dưới chân Thánh giá. Chúng ta có thể dùng những đau khổ hy sinh của mỗi người, cộng tác vào ơn Cứu độ như Đức Mẹ nhận lời trối trăng của chính Chúa Giêsu trở nên Mẹ nhân loại.
Đối với các nữ tu, chúng ta vào tu trong các dòng không phải trốn tránh thế gian như những con người ích kỷ lo lắng phần rỗi cho riêng mình, song là những con người vị tha hơn hết. Nhờ đời sống cầu nguyện, hy sinh hãm mình, chúng ta có thể đóng góp vào ơn cứu rỗi nhiều người. Chúng ta cùng nhớ lại gương thánh nữ Teresa Hài đồng Giêsu; chỉ với chín năm âm thầm sống trong dòng kín nhưng có thể cứu được hàng triệu linh hồn, tương đương với thánh Phanxicô Xavie phải bôn ba miệt mài nơi các xứ truyền giáo. Điều đó các giúp chúng ta xác tín hơn vào tín điều Các Thánh Thông Công trong kinh Tin kính.
Sự khó nghèo của các chị làm cho thế gian trở nên giàu có; là gương cho mọi người bớt ham hố lợi lộc thế trần, biết tìm kiếm cho mình kho tàng vĩnh cửu trên thiên đàng.
Sự trinh khiết của các chị là sự chứng minh cho một thế giới có thực như chính Chúa Kitô dã dạy trong Tin Mừng, một thế giới dành cho các thiên thần. Nơi mà mọi người không còn dựng vợ gả chồng, nhưng sống với nhau trong tình yêu khôn tả của Thiên Chúa Ba Ngôi hằng yêu thương cho đến muôn đời.
Sự vâng lời của các chị đã làm chứng cho thế gian biết rằng: sự hy sinh chính bản thân là sự hy sinh lớn lao nhất dành cho một lý tưởng một chính nghĩa là yêu mến Thiên Chúa, nhưng đồng thời cũng yêu mến tha nhân như chính mình vậy.
Đó là vài lời chia sẻ của tôi đối với anh chị em trong ngày lễ quốc tế phụ nữ này. Xin kính chúc tất cả các chị em phụ nữ, các riêng các phụ nữ công giáo, cử hành ngày quốc tế phụ nữ 8/3 vui vẻ, tốt đẹp, làm tròn nhiệm vụ của người phụ nữ chân chính, đạo đức, góp phần làm rạng danh đất nước, rạng danh đạo thánh Chúa và lợi ích cho dân tộc mình, cho con cháu mình đến muôn đời. Amen.
Thái Bình ngày 6/3/2008
+GM F.X. Nguyễn Văn Sang