[go: up one dir, main page]

Xin chào vị khách thứ
VietCatholic Network
Mỗi ngày một câu chuyện (dành cho trẻ em)
VietCatholic News (Thứ Bảy 10/05/2008 17:59)
HOA TIÊN TỬ

N2T


Ngày xửa ngày xưa, vạn vật đột nhiên bị một đại họa tuyết rơi mà từ xưa đến nay chưa hề có, khắp nơi đều phủ đầy một màu trắng xóa, gió lạnh buốt xương thổi tuyết bay đầy trời. Một hôm, một trận cuồng phong dữ dội lại còn đem Hoa Tiên tử ở trên trời thổi bay xuống nhân gian.

Trước đây rất lâu, hoa tiên tử đã nghe phụ thân nói, nhân gian thì rất đẹp, ở đó có nước trong xanh biếc, có những đóa hoa đẹp rực rỡ, nhưng bây giờ sao lại như thế này chứ ? Hoa Tiên tử đang nghĩ như thế, thì đột nhiên nghe một âm thanh yếu ớt: “Cứu tôi với ! Ai đến cứu tôi với ! Tôi đang bị tuyết phủ ngập sắp chết đây nè.”

Hoa Tiên tử nghe theo âm thanh ấy và đi tìm, thì ra là một cây già, nó bị tuyết rơi ngập tựa hồ thở không được, Hoa Tiên tử vội vàng lây ra đôi cánh thiên nga, biến thành cái quạt dùng sức quạt những cụm tuyết dính trên thân cây. Không bao lâu thì cái lưng của cây già đều có thể thẳng đứng lên,lắc lắc cành cây cám ơn hoa tiên tử.

Hoa Tiên tử chùi những giọt mồ hôi trên đầu, lại nghe dưới chân có một âm thanh nói: “Hoa Tiên tử, cô cũng đến cứu con của tôi nhé, chúng nó đều bị tuyết rơi đông lạnh sắp chết rồi.” Hoa Tiên tử cúi đầu nhìn xuống, té ra là hoa núi mẹ, những cánh hoa đẹp của nó bị tuyết làm đông cứng sắp khô héo rồi.

Hoa Tiên tử vội vàng lấy vương miện đội trên đầu, lấy những cánh hoa trên vương miện rải trên đất. Những cánh hoa bị tuyết làm cho tàn héo lập tức hồi phục lại dáng vẻ tốt tươi đẹp đẽ, chúng nó kéo tay nhau lớn tiếng nói: “Cám ơn cô HoaTiên tử.”

Hoa Tiên tử đi đến bên con sông nhỏ, nhìn thấy trên mặt nước tuyết đã đóng thành băng rất dày, dưới tảng băng cá bị lạnh run lẩy bẩy. “Quá tội nghiệp mấy chú cá”, thế là Hoa Tiên từ nằm trên băng tuyết, dùng hơi ấm từ trong mình từ từ làm cho tuyết tan ra, các chú cá vì thế mà được cứu, nhưng Hoa Tiên tử cũng vì đó mà bị đông cứng.

Mọi người đều lấy làm buồn, chúng nó đem Hoa Tiên tử đặt trên đám cỏ mềm mại. Hoa núi mẹ mớm cho nó nước sương ngọt lịm; trên không trung lũ chim ca những bái hát hay cho nó nghe; những chú cá ở trong nước thì nhảy những vũ điệu mê ly.

Cuối cùng thì Hoa Tiên tử cũng tĩnh lại, nó đứng lên hướng về mọi người cúi mình thật sâu và nói: “Cám ơn mọi người, những bạn tốt của tôi. Tôi cần phải đi, nhưng mỗi năm vào giờ này tôi sẽ trở lại thăm các bạn, tạm biệt.” Nói xong, nó ngồi trên đôi cánh thiên nga biến thành ciếc thuyền bay lên trời.

Cứ như thế, mỗi năm mùa xuân về, khi Hoa Tiên tử đến nhân gian thì băng tan rã, cỏ mọc xanh tươi, hoa nở rất đẹp, mọi người đều lấy khí thế mới để đón tiếp Hoa Tiên tử đến, sau đó mọi người gọi Hoa Tiên tử là “nàng Xuân”.

(Trích: Câu chuyện nhỏ, đạo lý lớn)

Gợi ý:

Các em thân mến,

Mỗi đóa hoa, mỗi ngọn cỏ, mỗi gốc cây của thiên nhiên đều phải nhờ sự yêu quý bảo vệ của mỗi người chúng ta, thì mới có thể gìn giữ được sự lâu bền của cái đẹp và lành mạnh, bởi vì đó là công trình sáng tạo của Thiên Chúa, và nhờ đó mà hoàn cảnh phẩm chất của chúng ta cũng mới có thể vì đó mà được thăng tiến.

Thế giới là một đại gia đình rất lớn, mà mỗi quốc gia dân tộc đều phải có bổn phận gìn giữ thế giới này có hòa bình, những quốc gia giàu có là những Hoa Tiên tử luôn biết quên mình để cứu giúp các nước nhỏ.

Trong gia đình, các em cũng có bổn phận trân trọng và quý mến những gì mà cha me đã làm cho gia đình: tưới nước cho một chậu bông, quét sạch nhà bếp, giữ gìn góc học tập cho thoáng đẹp.v.v...

Mỗi một người đều phải là một Hoa Tiên tử biết quý trọng những gì mà người khác đã có công gầy dựng nên, mà Hoa Tiên tử tượng trưng cái gì các em biết không ?

Hoa Tiên tử tượng trưng cho lòng bác ái, nhân hậu của chúng ta đó.

Các em thực hành:

- Luôn cầu nguyện để xin Chúa ban cho mình tấm lòng bác ái đối với mọi người.

- Tôn trọng và gìn giữ của chung.

- Mỗi ngày tập làm một việc thiện.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.