[go: up one dir, main page]

Xin chào vị khách thứ
VietCatholic Network
Tin Mừng 26 Thường Niên: Những cô gái điếm vào nước Thiên Chúa trước các ông.
VietCatholic News (Chúa Nhật 28/09/2008 23:00)
ROME (Zenit.org).- Cha Raniero Cantalamessa Dòng Capuchin, là vị giảng Phủ Giáo Hoàng, đã giải thích những bài đọc Thánh Lễ Chúa Nhật 26 Thường Niên.“Chúa Giêsu nói với các thượng tế và kỳ mục trong dân rằng: “Các ông nghĩ sao? Một người kia có hai con trai. Ông ta đến nói với người thứ nhất: “Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho.” Nó đáp: “Con không muốn,” nhưng sau đó nó hối hận, nên lại đi. Ông đến gặp người thứ hai, và cũng bảo như vậy Nó đáp: “Thưa ngài, con đây!” rồi lại không đi. Trong hai người con đó, ai đã thi hành ý muốn của ngưòi cha? Họ trả lời, ‘Người thứ nhất.’”

Người con trai nói “vâng” và “không’ làm, biểu thị những kẻ đã biết Chúa và theo luật của Người cho tới một mức độ nào đó nhưng đã không chấp nhận Chúa Kitô, Đấng là sự viên mãn của lề luật.” Người con trai nói “không” và “có “ làm biểu thị những kẻ một thời đã sống ngoài luật và ý muốn của Chúa, nhưng sau đó, với Chúa Kitô, nghĩ trở lại và đón nhận Tin Mừng.

Từ sự này Chúa Giêsu đã rút ra lời kết sau đây trước mặt những thượng tế và kỳ mục: “Tôi bảo thật các ông, những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông.”

Sự không nói về Chúa Kitô đã được thao túng hơn về điều này.. Một số người đi đến kết luận bằng cách tạo dựng một sự tinh hoa tin mừng về những cô gái điếm, lý tưởng hóa và đối chiếu họ với những người có tiếng tăm lộng lẫy, tất cả đều được coi khác biệt đối với những kinh sư và những Pharisêu giả hình. Văn chương tràn ngập những cô gái điếm “tốt”. Chỉ cần nghĩ tới “La Traviata” của Verdi hay là Sonya khiêm tốn về “Crime and Punishment” của Dostoevsky.

Nhưng đó là một sự hiểu lầm kinh khủng. Chúa Giêsu nói về một trường hợp hạn chế như đã xảy ra. Người muối nói “ngay cả” những cô gái điếm sẽ đi vào Nước Thiên Chúa trước các ông. Nghề gái điếm được xét đến trong tất cả sự ngiêm trọng của nó và được lấy như một sự so sánh để chỉ đến tính chất nặng nề tội lỗi của những kẻ cố tình loại bỏ chân lý.

Hơn nữa, chúng ta không thấy rằng khi lý tưởng hoá loại gái điếm, chúng ta cũng lý tưởng hoá loại người thu thuế, là một loại luôn đồng hành loại gái điếm trong Tin Mừng. Những người thu thuế, là những nhân viên các cơ quan thâu thuế Roma, tham dự trong những hành xử bất công của những cơ quan này. Nếu Chúa Giêsu liên kết những gái điếm và những người thu thuế với nhau, Người làm vậy không phải là không có lý do; vì cả hai đều coi tiền bạc là sự quan trọng nhất trong cuộc sống.

Điều trở nên bi thảm nếu từ những đọan Tin Mừng ấy, làm cho những Kitô hữu ít quan tâm đánh phá hiện tượng đĩ điếm đánh mất đi phẩm giá con người, vốn ngày nay đã công nhận đã có những tỷ lệ báo động xảy ra trong các thành phố chúng ta. Chúa Giêsu rất tôn trọng những người nữ đừng phải chịu những gì có thể đoán trước được khi họ trở thành hoặc lâm vào tình trạng này.

Điều Chúa đánh giá trong người gái điếm không phải là cách sống của họ, nhưng là khả năng thay đổi của họ và đặt khả năng của họ để yêu mến phục thiện.. Mary Magdalene, kẻ đã trở lại và đã theo Chúa Giêsu trên tất cả con đường thánh giá, là một gương mẫu cho sự này (đặt giả thiết bà là một cô gái điếm).

Điều Chúa Giêsu có ý dạy với những lời cùa Người ở đây mà cuối cùng được Người nói rõ: Những người thu thuế và những gái điếm đã trở lại nhờ nghe lời giảng của Gioan Tẩy Giả; những thầy thượng tế và những ký mục thì không. Do đó, Tin Mừng, không hướng chúng ta đến những chiến dịch luân lý chống những cô gái điếm, nhưng cũng không cho phép cúng ta đùa bỡn với nó, dường như nó không đáng sá gì.

Trong hình thức mới theo đó nghề đĩ điếm tự biểu lộ ngày nay, chúng ta thấy rằng ngày nay có khả năng biến con người thành một món tiền có ý nghĩa và làm như vậy mà gạt ra ngoài những nguy hiểm khủng khiếp mà những người nữ bất hạnh những thời đại trước, những kẻ bị kết án sống giữa đường lộ, phải chịu đựng. Hình thức này là bán thân mình một cách an lành qua những ống kính Điều một người nữ làm khi họ cho mượn bản thân để khiêu dâm và để cho những hình thức thái quá giải trí, là bán thân xác mình qua những con mắt nếu không được tiếp xúc.

Đó chắc chắn là sự mãi dâm, và còn tệ hơn nghề mãi dâm truyền thống, bởi vì nó bị áp đặt công khai và không tôn trọng quyền tự do và những tình cảm con người.

Nhưng khi đã tố cáo những sự này như chúng ta phải làm, chúng ta sẽ phản bội tinh thần Tin Mừng nếu chúng ta không nói về niềm hy vọng mà những lời này của Chúa Kitô cống hiến cho các người nữ, là những kẻ, vì những hòan cảnh khác nhau (thường do tuyệt vọng) đã lao mình ra các ngã đường, phần nhiều là nạn nhân từ những sự bóc lột vô lương tâm. Tin Mừng là “tin mừng,” tức là, “những tin vui,” những tin chuộc, những tin hy vọng, cả cho những cô gái điếm. Trên thực tế, có lẽ đó là điều trước hết cho họ. Đó là tại sao chúa Giêsu muốn điều đó.
Đ.Ô Nguyễn Quang Sách