[go: up one dir, main page]

 

Hãy Đi Làm Cho Muôn Dân Thành Môn Đệ

 

Trước khi về trời Chúa đã truyền cho các môn đệ: "Hãy đi làm cho muôn dân thành môn đệ" (Mt 28:19). Mệnh lệnh này của Chúa Giêsu trở nên cấp bách hơn bao giờ hết trong xã hội ngày nay, bởi vì lúc này người ta biết đến Chúa Giêsu rất nhiều, nhưng theo Chúa thì ít. Mà trong số những người theo Chúa thì cũng có nhiều người chẳng thật sự là môn đệ Chúa. Có những người theo Chúa bề ngoài, nhưng trong lòng lại tôn thờ cái tôi, tiền tài, danh vọng và cả cái bụng của mình. Vậy tôi phải làm gì để thật sự trở thành môn đệ Chúa và có thể giúp những người chung quanh tôi trở thành môn đệ Chúa như Người đã truyền cho tôi trong bài Tin Mừng hôm nay?

1. Trước hết tôi phải là một môn đệ đích thực của Chúa

Thật khó mà làm cho người khác thành môn đệ của Chúa nếu tôi không thật sự biết Chúa, yêu mến Chúa và đi theo đường của Chúa như một người môn đệ đích thực. Làm một môn đệ thật khác với làm một học trò. Người học trò chỉ cần học những gì thầy dạy để theo đuổi mục đích riêng của mình. Người môn đệ phải đi theo thầy từng giây phút trong đời mình và phải theo đuổi cùng một mục đích như thầy mình. Muốn làm môn đệ Đức Kitô thì tôi phải học để mỗi ngày một nên giống Chúa hơn bằng cách thay đổi cách sống của mình cho rập khuôn với cách sống của Đức Kitô. Tôi phải hy sinh cho những người tôi phục vụ như Đức Kitô đã hy sinh cho tôi, và nếu cần thì phải sẵn sàng chết như Đức Kitô để họ được sống. Người môn đệ chân chính phải hoàn toàn quên mình để chỉ làm theo Thánh Ý Chúa; phải bỏ ỳ riêng mình để chỉ nói cho người khác những gì Chúa muốn mình nói; phải hoàn toàn để Chúa dùng mình như một dụng cụ trong tay Người; phải bằng lòng mất tất cả để được Đức Kitô làm gia nghiệp.

2. Muốn thành môn đệ tôi cần phải cố gắng rất nhiều

Ở thời đại mà trào lưu xã hội đi cùng chiều với Tin Mừng thì làm môn đệ Chúa rất dễ. Nhưng ở thời đại "lội ngược dòng" như thời đại của tôi, làm môn đệ Chúa thật quá khó khăn. Trong lúc người ta đang tìm cách tiến thân, thì tôi phải cố gắng tự hạ. Trong lúc người ta tìm danh vọng thì tôi phải quên mình. Trong lúc người ta tìm cách trả đũa nhau, thì tôi phải nhịn nhục, tha thứ. Trong lúc người ta làm mọi cách để có tiền, thì tôi phải biết chia sẻ những gì tôi có với tha nhân.... Nhưng vì tôi không muốn người khác nghĩ là tôi lập dị, nên đôi khi tôi cũng phải làm giống họ, hay ít ra nói vuốt đuôi họ, để họ khỏi tẩy chay tôi. Vì thế có những đấng bậc không dám nói thẳng vì sợ mất lòng giáo dân. Có những người có trách nhiệm giáo huấn mập mờ về vấn đề luân lý, vì không biết, hay vì sợ... mất lòng người thụ huấn.... Nếu tôi làm như thế thí tôi chưa thật sự là môn đệ Chúa. Mà chưa là môn đệ thật của Chúa thì làm sao tôi có thể làm cho muôn dân thành môn đệ? 

Một khó khăn mà tôi gặp là tôi cũng bận rộn với sinh kế như trăm triệu tín hữu giáo dân khác. Tôi cũng có một gia đình để nuôi. Tôi cũng có một bầy con để dạy dỗ. Làm sao tôi có thì giờ để theo Chúa? Là một tín hữu, tôi không làm việc toàn phần cho Chúa như các Linh Mục hay Tu Sĩ. Làm sao tôi có thể chu toàn cả bổn phận trần thế lẫn bổn phận truyền giáo của tôi? Muốn biết về Chúa thì tôi phải có giờ học về Chúa. Muốn làm giống Chúa thì tôi phải có giờ tìm hiểu xem Chúa đã làm gì. Muốn nên giống Chúa thì tôi phải có giờ cầu nguyện và linh thao. Mà là giáo dân, tôi phải làm việc ở sở quần quật suốt ngày, còn phải đi công tác xa xôi, lái xe, cắt cỏ, mua sắm, nấu nướng, dạy con cái học hành và giải trí, thì tôi làm sao có giờ để học hỏi làm môn đệ Chúa? 

Khi nhìn lại các môn đệ đầu tiên của Chúa, tôi thấy các ngài cũng có gia đình như tôi, cũng phải lo sinh kế như tôi. Thực ra hoàn cảnh của các ngài đôi khi còn khó khăn gấp bội hoàn cảnh của tôi. Ngay cả Thánh Phaolô, là tông đồ dân ngoại, dù độc thân, cũng phải làm nghề may lều để sinh sống trong lúc truyền giáo. Nếu Chúa cho tôi đủ mọi dễ dãi để làm môn đệ Chúa thì Người đã chẳng cần đến tôi. Chúa muốn tôi sống và theo Chúa trong hoàn cảnh thường nhật của tôi. Tuy khó khăn đấy, nhưng với ơn Chúa và một lòng tín thác vào Chúa, chắc chắn tôi sẽ làm được, vì Chúa đã bảo tôi rẳng nếu tôi có Đức Tin thì mọi sự đều có thể được (x. Mk 9:23).

3. Rao giảng không những  bằng lời nói mà còn bằng việc làm.

Cha ông tôi có một câu nói rất hay: "Lời nói lung lay, gương bày lôi kéo!" 

Chúa muốn tôi hoàn toàn theo Chúa trong khi phải đương đầu với những khó khăn trong đời sống thường nhật để khám phá ra những phương thế theo Chúa hữu hiệu mà người khác có thể bắt chước tôi mà theo Chúa.

Thánh Phaolô đã không kêu gọi các tín hữu làm môn đệ Đức Kitô, nhưng Ngài thường xuyên nhắc nhở họ: "anh chị em hãy theo gương tôi như tôi theo gương Đức Kitô" (x. 1 Cor 11:1; x. 1Cor 4:16; Phil 3:17; 1 Thes 1:6; 2 Thes 3:7; 3:9). Nói như thế có phải Ngài quá tự hào không?

Thưa không, bởi vì người ta không thể theo gương Chúa vì không thấy Chúa, nhưng người ta dễ dàng theo gương các linh mục, các tu sĩ, và nhất là các Giáo Lý viên và phụ huynh như tôi. Mặc dù tôi chưa hoàn thiện, nhưng tôi có bổn phận làm gương cho người khác trong mọi việc tôi làm. Nếu tôi cố gắng làm tất cả vì Chúa thì tôi sẽ trở nên gương sáng cho họ, đặc biệt là vợ con tôi, học trò tôi và đồng nghiệp tôi. Họ sẽ bắt chước cách tôi chiến đấu với xác thịt, với cám dỗ và những áp lực xấu xa trong đời sống. Họ sẽ học theo cách tôi đối xử với tha nhân và cách tôi sống theo Đức Kitô, để rồi họ sẽ nên giống Chúa như tôi. Nếu tôi giống Đức Kitô nhiều, thì họ cũng giống Đức Kitô nhiều. Và ngược lại... nếu tôi sống như một "Tên Phản Kitô" thì khốn nạn cho tôi và cho những kẻ theo tôi!

Lạy Chúa, Chúa đã dạy con rằng chỉ có một cách duy nhất để giúp người khác trở thành môn đệ Chúa là con phải làm một môn đệ chân chính và trung thành của Chúa. Từ đó gương sáng của con sẽ trợ lực cho những lời con nói với người khác về Chúa, và làm cho họ trở thành môn đệ của Chúa. Xin Chúa ban ơn Thánh Thần của Chúa xuống trên con để con biết quên mình đi theo Chúa trong từng giây phút của đời con, ngõ hầu làm gương cho những người Chúa dđ4 và đang trao phó cho con trên đường làm môn đệ Chúa. Amen.

Phaolô Phạm Xuân Khôi