●
tiểu luận:
miss saigon
thứ
năm,
1-5-2008
...Hình
như đúng thật là xương cốt mang nhiễm sắc thể DNA Việt Nam
thì rẻ mạt, giá trị chỉ ngang ngửa với giá cám bèo trong ao
với lục bình trôi sông. Chẳng trách tri thiên hạ có ai mà
rỗi hơi ghé lên rừng đi tìm kiếm những mảnh xương trắng Việt
để mà thành kính tưởng nhớ? Ai phí hơi lặn xuống biển đi tìm
những nắm xương tàn Việt Nam để mà hối hận ăn năn? Ai biểu
hồi đó sinh ra với nhiễm sắc thể DNA Việt Nam làm chi?...
●
sống lời chúa:
mùa thường niên
lời cầu nguyện cho quê hương
thứ
năm,
1-5-2008
...Cầu
nguyện cho những người Việt Nam trên những vùng trời không
còn là Việt Nam, những người hơn một lần đã được Thiên Chúa
tặng ban cho cơ hội để làm lại cuộc đời, sẽ tiếp tục sống
những cuộc sống tự do xứng đáng với ân sủng đặc biệt mà
Thiên Chúa đã từng trao ban. Nguyện cầu cho người Việt Nam
trên khắp năm châu tiếp tục sống những đời sống đạo đức tốt
lành, dạy dỗ con cháu trở thành những người công dân lương
thiện...
●
sống lời chúa:
mùa thường niên
phỏng
vấn:
bên ni bên nớ
thứ
năm,
1-5-2008
Ngay
trong ngày hôm nay và ngay bây giờ của thiên niên kỷ thứ ba,
trong khi nhân phẩm của người Việt Nam sống ở bên ni, trên
vùng đất Bắc Mỹ, Úc Châu, Âu Châu được tôn trọng, có một
phần đời của người Việt Nam đang sinh sống bên nớ, ở trên
đất Đài Loan bị khinh thường, trong một số trường hợp những
mảnh đời Việt Nam tha hương này còn bị hạ nhục vừa về thể
chất vừa về tinh thần...
●
giới thiệu
một khoảng thời gian đã đi qua
jos. vũ ngọc mậu:
như
sa thạch hóa thân
thứ
năm,
1-5-2008
...Bỗng
một bình minh trời đẹp nắng hồng,
Từ giã cõi mênh mông Cát về nhà máy.
Chịu sàng lọc, tôi luyện nấu nung từ đấy,
Cho quá trình biến đổi biết mấy gian truân.
Thành thủy tinh trong suốt, đẹp tuyệt trần,
Chủng loại đồ sành Pha-Lê là Vương hậu...
●
giới thiệu
một khoảng thời gian đã đi qua
lm giuse nguyễn thái:
tình mới vẫn chưa yên
thứ
năm,
1-5-2008
Một
ai đó, nó sẽ bảo: “Yên thế ch… nào được mà yên!”. Phải không
thưa ngài tân Linh Mục? Các cố đã dạy rằng, sau khi chết 5
phút rồi, “nó” mới chết. Vậy thì làm sao mà yên được! Buồn
quá thì vẫn phải mê tiếng hát của cái con bé có cái miệng
chúm chím và giọng hát ỏn ẻn, để gọi là giải trí, nhưng thực
ra là trốn tránh thực tại thương đau như Phêrô thôi! Đã già
rồi, chọc bố nó đầu, ấy thế mà vẫn thích cái con bé ấy...
●
truyện ngắn:
thằng khôi con ai?
thứ
năm,
1-5-2008
Ngày
tháng trôi qua, thằng Khôi dần dần lớn lên dưới mái hiên của
căn nhà tranh lụp xụp như chuồng gà của hai vợ chồng chú Tám
Hiếu. Người trong thôn ai cũng biết chuyện chú Tám đêm khuya
say xỉn đi ngang cửa chùa, nhặt bọc giấy lên, mang về nhà
trị tội, bởi chú tưởng là ma hiện ra trêu chọc chú.
— Ủa! Nói vậy là hồi xưa tía hành nghề thầy pháp hả má?...
●
truyện ngắn:
ốc mượn hồn
thứ
năm,
1-5-2008